Logo
Trang chủ
Chương 41

Chương 41

Đọc to

Cantin vắng tanh không một bóng người, ngoài 3 cô trò đang ngồi ở bàn cạnh cửa sổ chỉ còn bác bán hàng. Những bộ bàn ghế liểng xiểng sau mỗi giờ ra chơi đang được thu dọn lại một cách ngăn nắp, những túi ni-lông đầy những chai lọ trên tay của cụ già đang lớn dần sau mỗi chiếc bàn cụ đi qua.
- Hai đứa mày yêu nhau à!! – giọng cô tỉnh bơ nhìn 2 đứa hỏi.
- Phụt……!!! ặc…hụ…hụ…!! Cũng may nó phụt hết cái chỗ C2 xuống đất kịp thời, câu hỏi khiến nó bất ngờ đến nỗi cái thứ nước chảy từ mắt nó ra không biết là nước mắt hay là C2 sặc lên nữa… bên cạnh nó Thư đỏ chín mặt, cúi xuống nhìn vô trong cái cốc nước như bị thôi miên, tay vân vê.
- Kiểu này là đúng rồi!!! – cô cười một cách thân thiện nhìn 2 đứa nó. – Gì chứ vớ phải thằng này là mày khổ đó nha Thư, cô dạy nó 3 năm nay cô biết. Nhìn vậy thôi chứ nó ngang bướng lắm đấy, trước kia còn dám cãi sống cãi chết với cô là Vua Hùng cố tình cho Sơn Tinh thắng cơ mà.
- Thì đúng mà……!! – nó toan cãi lại thì phải dừng trước giọng cười của cô và Thư vang lên.
- Thôi thôi anh đúng tôi chịu thua!! Haha!! – không hiểu nổi sao lại có một cô giáo đi nhận thua học sinh thế này nữa…. – Hai đứa mày có trong sáng không đấy!! – vừa hút ống hút cô vừa nhìn Thư hỏi.
- Là sao ạ!! – nó chen ngang còn Thư thì xua tay liên miệng.
- Không không, không có đâu ạ!! – cái vẻ mặt bối rối kia mà lừa được ai chứ Thư ơi là Thư.
- Hazzzzzzzzzzz!! Cái thằng!! Quay qua một bên!! Mau!! – cô chỉ tay sang một bên đồng thời kéo Thư quay qua một bên. Lấy trong cặp ra thứ gì đó cho vào tay Thư. Nó tò mò ngó thử qua vai.
- Quay ra kia cái thằng này!! Nhìn cái gì!! – cô nhìn nó cười cười quát. – Được rồi.
- Cái gì đấy cô!! – nó ngó vào cái thứ đang được Thư cho vào cặp!!
- Biết làm gì!! Mày mà làm gì con bé chết với tao đấy!! – cô cười cười dúi trán nó. – Sắp thi rồi lo mà học đi đấy.
- Hì hì…. Là sao ạ!!!! – nó cười, tay gãi gãi đầu.

Phóng xe trên con đường đông người, trong người nó nóng như có lửa. Nói chuyện với cô làm cho nó quên mất chuyện cần làm. Tóc quạt ngược ra sau, chiếc xe Dream cũ của Huy lướt trên con đường đến bệnh viện K. Trong đầu nó lúc này chỉ có một việc duy nhất là đến thật nhanh đó để biết chuyện gì xảy ra. Làn xe đông đúc xả khói bụi mịt mù khiến mắt nó chảy nước ra rồi lại khô nhanh đến nỗi chỉ thấy trên khóe mắt ươn ướt.
Tuýp….tuýp……. Tiếng còi cùng cây gậy vợt ngay trước mũi xe nó khi nó muốn đi tắt qua một ngã tư. Thôi xong rồi. Gặp ngay mấy ông cảnh sát giao thông nấp ở đây nó mới khổ chứ……
- Mời anh xuống xe xuất trình giấy tờ!! – anh ta đưa tay ngang mũ chào nó sau khi tấp xe nó vô lề đường.
- Thôi chết mịa rồi!! Xe thì đi mượn bằng thì không có. Quả này nó giữ xe là xong phim!! Làm sao giờ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhật ký đời tôi
BÌNH LUẬN