Logo
Trang chủ
Chương 42

Chương 42

Đọc to

Sau một hồi năn nỉ ỷ ôi anh chàng CSGT vẫn không có gì biến chuyển, chiếc chìa khóa xe ngay khi vừa dừng lập tức bị rút ra và nằm yên vị trong túi anh ta. Nó thì trong túi chỉ vừa đủ để đổ xăng biết làm thế nào đây….. Chắc để xe đó đi buýt quá. Nó thoáng nghĩ trong đầu.
- Ơ cậu làm gì ở đây thế!! – cạnh nó vang lên cái giọng trầm trầm, quay đầu qua thì nó thấy nguyên một đám băng trắng khắp nơi trên người như xác ướp Ai Cập nhưng cái đứa đang nói thì nó nhận ra ngay, mặc dù mũi hắn thì đang bị băng một mảnh băng trắng khiến nó phồng lên ngay giữa mặt. – Bị bắt xe à!! – nó ngơ ngác nhìn gã Lực "bạo".
- À …. ờ ờ…. đi trái đường bị các ảnh bắt lại….. – nó đang ngạc nhiên với cái thái độ của gã. Thân thiện đến không ngờ.
- Để đó tôi lấy cho. Ông cứ đợi tí!! – nói đoạn hắn không cần để ý tới nó bước đến bên anh chàng CSGT nói chuyện.

- Anh ơi bạn em nó đang vội đi thăm người bệnh!! – cái gã này đang nói dối đây mà, may mà nó đúng là đi tới bệnh viện. – Em có chút anh cầm lấy uống nước bỏ qua cho bạn em nhé. – Hắn quay người rút trong ví ra chiếc ví dày cộp. Nó để ý thấy anh chàng CSGT liếc nhìn cái ví của hắn.
- Tôi đứng ở đây không phải vì 200k của mấy ông….
Sau một hồi nói chuyện, 2 tờ 200k được kẹp dưới xe của một người đã bị thu trước đó, còn nó thì lơ ngơ lấy chìa khóa xe đi dưới sự hộ tống của một tiểu đội nhìn qua mà khiếp người.
Phóng nhanh lên tầng bệnh viện, điện thoại nó reo. Số máy của D.
- Phòng 232 tầng 3. Lên nhanh lên!! – giọng Táo đứt quãng không thành tiếng.
- Vâng!! – nó nói đoạn phóng thật nhanh lên lầu. Nội cái việc D không cầm điện thoại đã đủ để nó nghĩ đến trường hợp xấu nhất rồi, chẳng nhẽ cái gã trời đánh không chết ấy lại đi một cách lãng xẹt thế à.....

Cánh cửa phòng bệnh bật mở. Nó đi vào, Táo đang quay lưng ra phía nó. Vẫn bộ váy đỏ tối qua. Trên giường bệnh D đang nằm, mặc bộ quần áo bệnh nhân khiến gã trông yếu nhớt, khuôn mặt xanh lét như tàu lá, hốc hác, hai mắt nhắm không cử động. Nó tiến đến bên cạnh xồ vào giường lay mạnh.
- D!! D….!! Anh bị cái quái gì thế!! Trời đánh không chết mà giờ nằm thế này à!!
- Bốp!!! Để yên cho ổng ngủ, ổng đánh vật cả đêm qua đó. – chị Táo gõ đầu nó bằng cán con dao nhỏ chị đang dùng gọt hoa quả.
- Ổng làm sao vậy chị!! – nó sốt ruột.
- Bụp!! Một phát đá của cái xác trên giường đạp nó văng ra. – Ăn tiết canh bị đau bụng…..!! Tiêu chảy!! – cái thân xác trên giường vẫn không mở mắt, nặng nề trở mình…..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Không Phải Hí Thần
BÌNH LUẬN