Logo
Trang chủ

Chương 116

Đọc to

Nhỏ L lấy xe ra. Tôi chở, QC ngồi giữa và nhỏ L ngồi sau cùng. Tôi cẩn thận bảo nhỏ L mặc áo khoác của tôi vào cho em. Lúc tôi chở, QC dựa hẳn đầu vào lưng tôi, tóc em thơm gì đâu... Cầm tay lái mà đầu óc cứ lâng lâng như ở trên mây bởi vì cái hương rất con gái đó. Sự thật là cái mùi đó tự nhiên nó chui vào mũi nên tôi tranh thủ hít được bao nhiêu thì hít chứ tôi không hề làm điều gì có lỗi với lương tâm nhé. Mà các bạn nữ cũng đừng đánh giá đàn ông con trai chỉ vì người ta ngẩn ngơ trước mùi nước hoa nhẹ nhàng của các bạn nhé. Bản năng thôi! Con trai yêu bằng mắt và thích bằng mũi mà...

Về đến nhà, tôi lấy điện thoại gọi cho chị Hà để nhờ chị đến chăm QC.

- "Chị ơi! QC bị ốm rồi! Chị đến sớm chăm dùm em với"

- "QC LÀM SAO?", chị Hà hét lên trong điện thoại.

- "Bị trúng gió thì phải", tôi điềm tĩnh trả lời.

- "CHỊ ĐẾN NGAY! EM LUỘC NGAY CHO CHỊ QUẢ TRỨNG", chị Hà hét tiếp.

- "Rồi"

Tôi chưa kịp dứt câu đã nghe tiếng chị dập máy đánh cạch. "Hay thật! Mình bị ốm không biết chị Hà có lo cho như thế này không?", tôi vừa đi xuống bếp vừa lầm bầm...

Chờ nước sôi, tôi thả quả trứng vào rồi lấy vung đậy lại. Xong xuôi, tôi lên phòng mẹ. QC đang nằm trên giường thiu thiu ngủ, còn nhỏ L thì đang ngồi cuối giường lấy dầu gió xoa vào lòng bàn chân em.

- "QC sao rồi?", tôi ngồi xuống đầu giường trong khi tay đưa lên trán cô bé.

- "Mới ngủ thôi. Trúng gió chắc là không sao đâu. Đừng có lo", nhỏ L trấn an tôi.

- "Ừm", tôi cũng đỡ lo khi thấy trán cô bé bớt nóng. "Sao mày không cởi áo khoác của tao ra cho QC. Giúp tao thay quần áo ở nhà cho em nó đi", tôi nhìn con L ra lệnh.

- "Ờ nhỉ! Tao quên khuấy mất... Mày lấy quần áo của QC đưa cho tao rồi ra ngoài đi"

- "Ra ngoài làm gì?", tự nhiên não tôi phẳng đột xuất.

- "Thế muốn nhìn à?", nhỏ L cố nén cười.

- "À... không", tôi trả lời không nhưng đầu gật như cái máy.

- "Thôi lẹ đi ông tướng", nhỏ L cười phá lên.

Tôi tìm một cái váy dài màu nho pha màu lam đưa cho nhỏ L. Thấy tôi cứ đứng lì, nhỏ L ra dấu.

- "Làm gì đó? Ra ngoài! Mauuu"

- "Ờ ờ", tôi quay đầu bước đi mà tim đập thình thịch.

Đi được 4- 5 bước, tôi bất thình lình quay đầu lại. Nhỏ L vẫn nhìn theo tôi. Con này nó khôn quá thể. Tôi chữa cháy.

- "Tao muốn nói với mày là nếu có chuyện gì bất trắc mày phải hét lên để tao xông vào liền, biết chưa?"

- "Thay quần áo thì có chuyện gì được?", nó xoắn tôi bằng một câu hỏi khó như lên trời.

- "Biết đã giàu. Ơ đời còn có chữ ngờ mà", tôi đáp bằng bộ mặt nghiêm trọng.

- "Rồi, giờ thì ra ngoài đóng cửa lại", nhỏ L chống nạnh.

Tôi cum cúp làm theo lời nó. Khi cánh cửa vừa đóng lại được tầm 5 giây, tôi nghe tiếng hét từ bên trong

- "Áaaaaaaa".

- "Chuyện gì?", nhanh như thoắt, tôi đẩy cửa vào.

- "QC bảo tao hét lên để xem phản ứng của mày nhanh thế nào!?", con nhỏ vừa nói vừa cười trong khi bên cạnh QC, không biết tỉnh từ lúc nào, đang cười rũ cả lên.

- "Mày rảnh lắm đúng không?", rồi tôi quay sang nhìn QC "em hay lắm, ốm kiểu gì mà vẫn còn trêu chọc người khác được cơ mà"

Tôi nói cứng trong khi đang buồn cười muốn chết. Đáp lại, nhỏ L thè lưỡi, còn QC lấy cái gối che mặt lại... cười tiếp. Ghét vãi...

- "Đùa thôi! Ra đi"

Nhỏ L đứng dậy đẩy vai tôi ra ngoài rồi bấm chốt cái cạch. Tim tôi muốn tan ra theo tiếng "cạch" đấy. Vậy là tôi không có cơ hội được... [mọi người tự điền dùm cái, khó quá].

Tôi lững thững bước xuống cầu thang thì nghe tiếng xe chị Hà dựng ở sân.

- "Đến nhanh quá vậy", tôi trợn tròn mắt.

- "Chị đang đi chợ ở gần đây mà. QC sao rồi M?"

- "Trúng gió thôi chị. Chóng mặt nên đang nằm nghỉ trên kia"

- "Để chị xem... Xuống nhà lấy quả trứng với lại đồng bạc cho chị"

- "Dạ vâng..."

Tôi làm theo lời dặn. Mang lên cho chị Hà xong xuôi, tôi nhìn nhỏ L.

- "Đi thôi mày, có chị Hà rồi".

Nhỏ L khẽ gật đầu rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng. Nấn ná nhìn nhỏ L khuất hẳn ra sau bức tường, tôi mới quay sang nói với QC.

- "Anh đi nhé. Ở nhà ngoan..."

Em khẽ gật đầu ngoan ngoãn và hiền lành như một chú mèo con...
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Bắt Đầu Làm Tông Chủ (Dịch)
Quay lại truyện Vị tình đầu
BÌNH LUẬN