Logo
Trang chủ

Chương 117

Đọc to

- "Tao có chuyện này muốn hỏi", nhỏ L ngồi đằng sau, nói với lên.

- "Nói đi..."

- "Mày có chắc là mày sẽ không thích QC không M?"

- "Sao mày lại hỏi vậy?"

- "QC dễ thương mà...", nhỏ L cười hì hì.

- "Cứ dễ thương là thích à?", tôi đáp trả.

- "Đôi khi con người ta không có điều khiển được cảm xúc đâu"

- "Thì sao?"

- "Thì mày cũng vậy. Có mà dở hơi mới không thích QC"

- "..."

- "Tao không ở trong hoàn cảnh của mày nên tao chỉ nói suy nghĩ của tao, được không?"

- "Nói đi"

- "Không ai sống với kỉ niệm cả đời được..."

- "Nhưng HN vừa mới...", tôi cắt ngang.

- "Mày đã bao giờ gặp HN chưa?"

- "..."

- "Mày có biết mặt mũi ngoài đời của HN như thế nào không?"

- "..."

- "Không đúng không?", nhỏ L nói từng từ một cách rõ ràng.

- "QC là em họ của HN, L à", tôi nói buồn.

- "Đó là vấn đề duy nhất. Tao chỉ muốn nói cho mày biết... đôi khi mày nên nghe theo con tim, đừng có lúc nào cũng lí trí. Lí trí chỉ là thứ mày dùng để đánh giá mọi việc một cách khách quan, chứ không phải là thứ mang đến hạnh phúc cho mày"

- "Ừm..."

- "Còn nữa. Mày có một chút tình cảm gì với QC không?", nhỏ L bắt đầu hỏi cung tôi.

- "Giờ thì chưa", tôi nói một câu thật nhất trên đời.

- "Thật không?"

- "Thật"

- "Xạo mày"

- "Tin hay không thì tùy"

- "Tao nói xong rồi. Giờ là do mày quyết định hết..."

Nhỏ L dứt lời cũng là lúc chúng tôi vừa đến cổng trường. Những điều nhỏ L nói không phải là tôi chưa từng nghĩ đến. Tôi đã tìm ra cách giải quyết rồi đấy thôi. Hãy để cho mọi chuyện tự nhiên...

*
**
***

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân
Quay lại truyện Vị tình đầu
BÌNH LUẬN