Logo
Trang chủ
Chương 14

Chương 14

Đọc to

Tôi nhét điện thoại vào túi chán nản nhìn ra ngoài. Xong việc tôi nhanh chóng phi về phòng. Trên đường về tôi có ghé qua tiệm bán kem mua cho em 3 hũ kem. Định bụng là sẽ xin lỗi em về vụ hồi trưa. Về tới phòng tôi nhanh chóng ghé qua phòng em. Nhưng em không có ở đó. Ổ khóa to đùng nằm bên ngoài. Căn phòng tối thui thùi lùi như cục cứt chó. Chán nản tôi quay xe về phòng mở cửa lao vào phòng nằm đợi em về. Tận 11h vẫn không thấy em về. Có lẽ nào em chuyển trọ luôn sau vụ này? Hay em đi tự tử rồi? Gạt phăng cái suy nghĩ đó qua một bên và tôi đi ngủ lấy sức mai đi học. Có lẽ em chỉ đi đâu đó thôi. Chắc ai đó sẽ về mà, đúng không Sơn Tùng Ôm Tivi?

Sáng hôm sau tôi uể oải ngồi dậy vươn vai cho cẹc dài. Nhìn lại 3 hũ kem trên bàn thì nó tan ra thành cháo cmnr. Lát ghé chợ mua cái đùi gà kèm theo vài cộng rau dâm nữa ăn ngon lành thôi. Đùa chứ, tôi đem sang phòng chủ nhà trọ gửi nhờ bác vào tủ lạnh cho nó đặc, lát trưa về đem qua cho em. Nhắc tới em mới nhớ. Không biết em về chưa nhỉ? Chạy sang phòng em thì cửa chốt then gài. Em đi đâu nhỉ? Sơn Tùng ơi. Có chắc là ai đó sẽ về không, sao nghe im lặng thế? - LK

Chán nản tôi chả thèm lăng nách mà đi học luôn. Đã thế hôm nay bố cho cả lớp tẩm bổ lỗ mũi... Vô lớp giờ học Mác-Lênin. T cứ quay xuống bắt chuyện với tôi nhưng tôi còn cảm hứng đâu chứ...

- Quang ơi giá trị thặng dư là sao đấy?
- Thặng dư là rặn nhiều quá nó sẽ dư ra một ít. Người ta gọi đó là triệu chứng của người bị bệnh trĩ.
- Quang ơi vậy thuyết tiến hóa là gì?
- Là xã hội càng tiên tiến thì con người không còn lo sợ các bệnh về tiêu hóa như: ỉa chảy, táo bón...v.v
- Quang hôm nay lạ nhỉ. Có chuyện buồn hả?
- Không có gì đâu T. Tui thấy hơi mệt trong người thôi...

Cuối cùng buổi học cũng trôi qua chậm chạp như rùa bò. Tôi nhanh chóng ra nhà xe phi xe về phòng với hi vọng là em sẽ có ở phòng. Tôi hứa là sẽ cho em đánh đập tôi thỏa thích luôn.

Về tới phòng. Tôi nhanh chóng thay đồ ra. Định chạy sang phòng em thì có 2 chiếc xe máy chạy vô...
Đúng rồi là em kìa... Em mang ba lô trên lưng, có lẽ cũng vừa đi học về. Tôi vui mừng thầm. Nhưng nhìn sau em thì còn 1 chiếc xe nữa. Một tên mặt đánh chở theo 1 người nữa chạy sau em. Em nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Ánh mắt không có sự hờn dỗi dành cho tôi...

- Nó đó anh Hải. Thằng này lần trước bị tụi em đánh nên nó thù dai, sang ăn hiếp bé Hương đó.

Nói xong 2 anh thanh niên lao về phía tôi. Tôi thấy là biết có biến. Nên nhanh chân chạy hướng ra đường, đằng sau tôi vọng theo tiếng chửi rủa và tiếng em nói theo:

- Đệt mợ thằng chó mày đứng lại!
- Đệt mợ thằng chó. Chạy hả mạy!
- Anh Hải... đừng mà... huhu... đừng đánh mà.

Chạy được một đoạn. Hiện tôi vẫn đang giữ khoảng cách an toàn với 2 anh. Chợt có chiếc Sirius vang lên và chạy lên trước tôi. Nhìn sang thì trước mắt tôi là em, vẫn gương mặt lạnh lùng có pha chút sợ hãi. Bỏ mẹ rồi. Thằng anh và thằng đệ đuổi theo phía sau. Còn con em thì chạy xe chặn đầu. Quả này tôi sẽ được đi xe rồng. Chợt em quát tôi:

- Lên xe nhanh!
- Ờ ờ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Giới Thiệu: Hổ Hạc Yêu Sư Lục
BÌNH LUẬN