Logo
Trang chủ
Chương 15

Chương 15

Đọc to

Tôi không chần chừ thêm, vừa chạy vừa canh đà phóng lên xe một cách chính xác không là dập nhân sâm ngàn năm. Lạ thật, sao em giúp tôi nhỉ? Em phóng xe chạy thật nhanh bỏ lại thằng anh và thằng đệ, khệ nệ chạy theo sau. Chạy được khúc em dừng xe tại Kênh Thị Nghè... Tôi quay sang nhìn em bằng ánh mắt cảm kích như kiểu em là Superman.

- Sao bà cứu tôi?
- Hừ.
- Tôi có lỗi với bà mà. Sao bà giúp tôi?
- (Lườm)
- Sao bà im vậy?
- Chết đi!

Em hét lên xong tung cước đạp tôi nhào cổ xuống kênh (em dừng xe ngay chỗ có bục thang đi xuống nên không có rào chắn). Tôi thì chả biết bơi nên cứ hốt hoảng huơ tay lung tung. Uống vài ngụm nước thì cũng có người cứu tôi. Mở mắt ra trước mắt tôi là em đang đặt tay lên ngực tôi ép xuống. Xung quanh thì có vài người chạy lại xem. Tôi choáng váng chả biết trời trăng gì. Chỉ biết là tôi còn sống. Tôi bắt đầu ho sặc sụa phun ra những ngụm nước tinh khiết hàng triệu vi khuẩn của con kênh mang lại. Toàn thân tôi như con chuột lột. Cảm thấy tởm bản thân mình. Dơ dáy hết sức. Quay sang em tôi nhìn em và nói:

- Cho tui xin lỗi mà. Đừng như thế nữa.

Tôi nói với vẻ mặt thảm thương, hy vọng là em sẽ tha thứ, và chở tôi về.

- Tạm tha. Giờ đi về.
- Ừa. Cám ơn.

Em lườm tôi còn tôi thì ráng rặn ra một nụ cười cho có cảm tình với người nhìn. Trên đường về tôi hỏi em:

- Lúc nãy ai cứu tui dạ?
- Tui.
- Vậy lý do lúc kia kìa bà cứu tôi?
- Là do tui mách anh tui là anh ăn hiếp tui. Thế nhưng lúc nãy thấy khuôn mặt đáng thương của ông, tui có tí lương thiện nên giúp.
- Thế à. Cám ơn.
- Cũng biết nói cám ơn à?
- Dễ mà. Cờ am cam sắc cám. Ơ nờ ơn. Cám ơn.
- Haha. Khùng. Nhiều lúc tao thấy mày như bị khùng.
- Lúc mày tao, lúc tui ông bà... Xưng hô cái bô gì ngộ?
- Im nha. Về bộ hén :ah:

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Review] Bị lừa 2 tỷ và Hành trình đi tìm công lý
BÌNH LUẬN