Logo
Trang chủ

Chương 147

Đọc to

Xe tôi vừa lướt gần tới thì nó đá xi nhan rẽ qua, chặn đầu xe tôi. "Giề giề, muốn giề!". Nó nhìn tôi từ đầu tới háng rồi cười đểu:

- Chưa chết hả? Haha
- Hờ... - Tôi nhếch mép, rẽ xe qua nó định đi rồi mà nó nhây. Nó đạp tôi té xe rồi định rồ ga chạy. Nhưng không may cho nó là tôi bỏ của, bắt lấy nó. Nắm yên xe nó lại, tôi bạt tai nó ngay gò má. Nó ngã xuống xe luôn. "Hà hà...xuôi cho mày rồi chó con ạ, chắc hôm trước mày phang bố trong nét chứ ai hết, phen này trả tao vốn lẫn lãi nhé" - nghĩ thầm thế thôi chứ tôi cũng không chủ quan. Nhỡ nó mang dao bấm theo lụi thì ngắt củ tỏi. Nó đứng lên lườm tôi:

- Đmm con chó...

Nó lao vào đạp tôi, mà khá xa nên tôi né sang bên kia. Kết quả là nó húc con Wave của tôi đang nằm dưới đường. Thấy thế, tôi lại nắm đầu nó lên mà đục. Phát đầu tiên xì bọt, phát hai chảy máu răng. Sợ nó bị HIV lây lan qua thì nghẻo. Tôi quăng nó sang lề đường, chửi đổng nó:

- Địt cụ mày nhớ tao nhé, hôm sau lại đến phòng tao "vui vẻ" rồi tao với mày lại quánh nhau nhé. Thế nhé...đụ mọe mày. Phì... - Tôi nhổ cho nó cục nước bọt thơm ngon của tôi vào mặt nó. Thằng con bị toét môi, máu tuông ra nhìn thương ghê. Xung quanh phải có con chó ghẻ hay xà mâu, tôi nhất định sẽ bắt con chó lại hôn nó cho nó được an ủi phần nào. "Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ mẹ mày" - nghĩ thầm, tôi lại dựng xe lên nổ máy đi. Tâm trạng vừa vui vừa lo. Vui vì trả được thù, lo là sợ nó kéo các thánh "phồng tôm" lại phòng tôi cùng củ lạc giòn tan thì thơm nhang luôn.

Tới chỗ làm tôi rung rung bước vào, chả thấy anh quản lý đâu. Chỉ thấy con Diễm đứng nói chuyện với thằng nào lạ lắm:

- Ê Diễm, ông quản lý đâu rồi? - Tôi bước lại quầy hỏi nó.
- Trong kia kìa. Chắc cưng bị đuổi rồi. Nghĩ gì mà nghĩ thấy ghê. - Nó nói.
- Ừ. Để vào xem ổng thế nào. - Tôi chào con D.

Vào trong thì thấy ổng đang nằm lướt Facebook. Đù, rảnh rang con ngang hén.

- Ehèm... - Tôi hằng giọng. Ổng quay ra nhìn tôi.
- Chúc mừng chú đã mất việc.
- Dạ... Xin lỗi, tại em bị tai nạn nằm viện nên nghỉ mấy bữa, anh thông cảm. - Tôi dùng khuôn mặt đáng thương. Thậm chí dù ảnh có bảo tôi vạch mông cho ảnh thông tôi cũng chịu, miễn sao làm lại là được.

- Sao mày không gọi cho tao nói một tiếng? - Ảnh ngồi dậy nói.
- Dạ tại điện thoại em hết tiền.
- Hết thế éo nào. Thôi tao cũng muốn giúp mày mà chỗ mày có thằng khác làm rồi. Mày thông cảm qua chỗ khác làm đi. - Lời ảnh nói làm tôi buồn như ở truồng tắm mưa.

- Em biết anh đẹp trai (mê gái, bất tài), tốt bụng (sắp rụng) mà. Giúp em đi. - Tôi năn nỉ ảnh.
- Không là không...mày đừng làm khó tao. - Nói rồi ảnh đưa tôi lương làm được mấy ngày trước.

Cầm tiền trên tay mà tôi buồn thúi ruột, thúi hơn cả cái hậu môn. Đi ra ngoài dắt xe mà éo dám ngước mặt lên nhìn mấy đứa làm chung. Ra dắt xe về ngay trong màn đêm thì thằng bảo vệ nó hỏi:

- Ủa sao về sớm vậy cha? Không làm à?
- Bố bị đuổi rồi con. - Tôi buồn bã ngồi lên xe nói.
- Bố con cái dmm. Thôi chúc mày may mắn nhiều lần sau nhé. Haha. - Nó cười đểu.

Chả thèm cãi với nó làm gì. Tôi nổ xe chạy đi loanh quanh thành phố. Ngang qua những cửa hàng quán xá, cafe... Chỗ nào cũng có đầy nhân viên làm. Trong khi đó còn học gần 2 năm nữa mới ra trường, rồi cô NY bé bỏng nữa. Ôi tiền, tình yêu: money love.

Chạy xe về phòng thì em cũng chưa về nữa. Chán nản tôi vào phòng nằm gác tay lên trán suy nghĩ. Tự dưng bên ngoài có tiếng bô xe độ, nào là bô hơi, bô móc, bô ù, v.v.v

- Ẹn ẹn......đm nó về rồi kìa anh.
Rầm....Tụi nó quăng xe như đúng rồi chạy vào phòng tôi. Tôi cũng nhanh chân lại chốt cửa phòng kịp lúc. May mắn kinh khủng hay tại tôi nhanh chân.

Rầm rầm...ờ đạp cửa đi các con. Lát bố mẹ (chủ nhà trọ) xuống hốt các con về phường. Cơ mà đạp được 2, 3 cái thì chúng không đạp nữa. Tụi này khôn phết. Lúc này tâm trạng tôi khỏi phải nói. Thiếu điều tôi tè ra quần mà thôi. Phen này mà bị "phồng tôm" tập thể thì rất có thể tôi sẽ được lên bàn thờ ngửi mùi nhang.

- Anh Hải, hay mình chế xăng vào phòng đốt nó đi. Xong mình chạy. - Một thằng nói, lại là anh Hải nữa. Sao mà gặp ông này hoài thế, hi vọng ổng niệm chú à nhầm niệm tình mà tha thứ hoặc nhẹ tay thôi. "Trời ơi H ơi em sống thiện, sống linh mà về nhanh giúp anh đi. Phen này anh chết quá em ơi".

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Magic The Gathering: Từ Rút Đến Tarmogoyf Bắt Đầu
Chương 147
BÌNH LUẬN