Logo
Trang chủ
Chương 37

Chương 37

Đọc to

Trong lúc em giúp tôi nêm đồ ăn lại dùm thì tôi cũng bị em sai vặt lấy đủ thứ... mà cũng đúng thôi. Phòng tôi thì tôi lấy thôi. Nhưng em sai khiến tôi như kiểu troll ấy:

- Ê, lấy cho tao hũ đường.
- Nè.

Lát sau.
- Ê, lấy bột ngọt.
- Nè mày.

Lát sau nữa.
- Lấy dùm tao hũ đường.
- Mịa. Mày nấu chè gà hả?
- Haha... Kệ tao. Giờ mày có lấy không? - Em chống nạnh vênh mặt với tôi.
- Ăn đ' được là không xong với tao đâu.

Tôi chỉ tay vào em hù dọa. Xong cũng chạy lại lấy hũ đường cho em. Lười thấy ớn.
- Hí hí... Nào, lại nêm coi vừa chưa "cu"?
- "Cu" cái lu... Á đù... Ngon vãi mạy! - Ngon thật các bác ơi.
- Hà hà... Chị mà! - Em vênh mặt tỏ vẻ ta đây nấu ăn rất hay.
- Thế ăn chung không mạy?
- Ờ... Cũng được. Xem ra biết điều đó. - Em vờ vuốt râu nói, trông buồn cười :big_smile:
- Nay sao nghe mày vui vậy?
- Hả? Thì có gì đâu buồn... Hờ. - Em nói với vẻ mặt hơi sượng.
- Ờ... Cứ thế này đi.
- Mày thích tao như thế này lắm hả? - Em chớp mắt hỏi tôi. Đừng có lấy sắc đẹp ra dụ con má.
- Mày sao kệ mày. - Tôi vờ như không quan tâm nhưng trong lòng nó bồn chồn lạ kỳ.
- Hờ... Hỏi thiệt nha. Mày có ghét tao không?
- Tại sao? - Tôi bới cho em một chén cơm rồi hỏi em ngược lại. Mịa. Hai người ăn mà nhiêu đây cơm thì sao chịu nổi?
- Thì lúc trước tao kêu người đánh mày đó.
- Thôi qua rồi. Nhắc lại gì cho lòng tao thêm đớn đau.
- Hí hí. Mà túm lại bây giờ mày có ghét tao không? - Em không cho tôi gắp đồ ăn nữa. Em giật đũa của tôi.
- Gì đây? Trời đánh tránh bữa ăn, lăn xăng lăn xăng như con lăn quăng.
- Haha... Lăn quăng vô răng mày trả lời tao đi rồi ăn.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Sau Khi Không Ngừng Tìm Đường Chết, Ta Trở Thành Đế Tôn Vạn Người Mê
BÌNH LUẬN