Logo
Trang chủ
Chương 51

Chương 51

Đọc to

Em chỉ im lặng, có lẽ em khoái gần chết mà còn làm bộ. Đoán được tâm sinh lý của em tôi liền đứng lên bước về phòng lấy xe dọt đi. Lỡ đâm theo lao thì phải theo thôi. Quay đầu là vực thẩm. Phía trước là thung lũng. Nói chung quanh tôi chỉ còn cách tiến tới thôi. Vừa ra khỏi phòng xỏ đôi dép lào vào thì em gọi:

- Cho tao số điện thoại với lấy xe tao mà đi cho nhanh nè.
- Ờ nè... không chín không hái, chín rồi cũng không hái, ai hái chặt gãy tay... rồi đó. Lưu vào đi. Đưa chìa khóa xe và giấy tờ xe đây luôn.
- Hờ... giờ còn đùa. Ngon lấy xe tao xem. Kìa chìa khóa kìa.

Em chỉ về phía bàn học. Có chùm chìa khóa nằm trên đó. Tôi dắt xe ra và phóng đi ngay trong đêm. Ra ngoài mới biết cái cảnh khuya hoang vắng. Dù Sài Gòn nhưng khuya phải công nhận vắng thiệt. Đi quả xe Sirus của em ồn ào cả phố làm cho tôi càng sợ ma thêm. Đi được 1 cây số lại 1 tiệm thuốc tây gần đó chả có ma nào bán thì tôi cũng đâm ra nản và quay xe lại về. Chạy được tí thì em đã gọi cho tôi. Chả biết lo cho tôi hay cho cái xe đây :nosebleed:

- Ola.
- Đi tới đâu rồi?
- Đang ghi biên lai cầm xe.
- ĐM bớt đùa dùm đi.
- Hehe... đang về nè. Không có tiệm nào mở cửa hết.
- Chứ hơn 3h rồi mở cửa đón trộm à?

- Hề. Hay chạy qua bệnh viện ta. Bển mở cửa 24/42.
- Thôi khuya rồi về đi. Tao ở nhà tự nhiên sợ quá cũng bớt đau rồi.
- Vậy hả... vậy tao về.
- Ừm. Vậy thôi à?

Bỏ điện thoại vào túi. Tôi kéo xe một hơi inh ỏi cho sướng tai. Con Sirus của em được ông anh họ em tân trang đẹp lắm. Không có độ gì cả nhưng đi kiểng thì đẹp và chất lắm. Cách đây vài tháng tôi và em vẫn dùng nó đi phượt nhưng bị công an tóm xong nát cmn xe luôn. Em ghét quá đem bán luôn rồi. Giờ chạy chiếc đạp điện đi làm mới hài. :big_smile:

Lát sau thì tôi cũng về tới phòng em. Dắt xe vào phòng xong, tôi lại ngồi xuống cạnh em. Em nhìn tôi và nói:

- Cám ơn mày nha.
- Đù. Không có gì. Hề :smile:)
- Mà sao mày không ngủ mà qua phòng tao?
- Tại nãy đi đái xong tình cờ thấy phòng mày còn sáng nên sang xem sao.
- Mày đái ở ngoài hả... cầu tiêu sao không xài?
- Không có. Tao đái xong mới ra ngoài.
- Là sao? Mày lạ nhỉ. Hay bị mộng du đó?

Em cười khúc khích trước câu phát ngôn bừa bãi của em mà không nghĩ tới tác hại. May mà em đang là thương binh chứ không là tôi.... cũng không làm gì được em. :sosad:

- Mà sao giờ mày không ngủ? Mai sáng sao đi học - em hỏi tôi.
- Chứ sao giờ mày không ngủ? Mai mày cũng học mà - tôi hỏi lại. Học là phải hỏi. Muốn giỏi thì phải học. Cơ mà câu này nghe hình như không liên quan nhỉ.

- Tao bị vầy sao học nổi.
- À quên, hì hì.
- Khùng.
- Khùng cái mùng... vậy thôi tao về phòng ngủ lát nha. Nghe bù ngủ quá. Hề - tôi gãi đầu cười trừ.
- Ừm. Hơ... ngủ ngon.
- Mày cũng vậy.
- Ừm...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tuổi trẻ của Tôi
BÌNH LUẬN