Nhắc tới đĩa thì hồi cấp 2 tôi với thằng Nam từng góp tiền mua cái đĩa siêu nhơn phi long trọn bộ mà thế éo nào về mở lên xem nó có 20 tập là hết, bịp vãi loằn. Trong khi siêu nhân gao trọn bộ của tôi gồm 2 đĩa, mỗi cái 50 tập, full là 100 tập. Sau này tôi mới biết siêu nhân phi long là kamen rider ryuki. Hồi bé coi tới tập thằng siêu nhân càng cua nó giết người rồi chôn xác trong bức tường ám ảnh vãi cả đạn ! Phim này mỗi lần sử dụng thẻ bài nó có cái giọng lồng tiếng nghe khoái ghê luôn.
Không khí thoang thoảng hương thơm từ quán cà phê gần đó, hòa cùng mùi sách mới từ nhà sách, tạo nên một cảm giác dễ chịu. Dòng người qua lại trên vỉa hè, ai cũng có những câu chuyện riêng của mình. Tôi như hòa vào nhịp điệu hối hả nhưng đầy sức sống của thành phố, mỗi bước tiến gần thêm một chút đến kho tàng "tri thức" bên kia đường.
Bước vào nhà sách, sau một hồi loay hoay thì cuối cùng cũng thấy, chính nó... Còn đúng một cuốn, bảo sao thằng Đăng nó phải mua cho bằng được. Nó nhờ tôi mua dùm quyển truyện Conan, Thám tử lừng danh Conan ah ! Xét về độ hot thì khỏi phải bàn rồi, cơ mà tôi không phải fan của bộ truyện này ! Nhưng dù sao tôi cũng có nghe người ta chém tổ chức áo đen các kiểu con đà điểu, rồi nào là Kudo Shinichi, Kaito Kid, Gin các thứ, dám chắc dù mấy thím không phải fan nhưng cũng có nghe qua mấy cái tên tôi vừa kể.
Thật là một phép màu ah ! Không ngờ lại thành công trót lọt, mới đầu khi nhận kèo tôi còn nghi ngờ khả năng thành công của phi vụ nhưng xem ra chuyến này thắng to khửa khửa. Đúng là ở hiền gặp lành mà khửa khửa ! - tôi ngẫm nghĩ
Tôi lon ton quay trở về trường thì bàng hoàng trước cảnh tượng trước mặt…ôi vãi cả loằn cổng đóng rồi… hề hề tôi đùa đấy ! Nếu mà có đóng thật thì tôi chỉ cần hô “vừng ơi mở ra” thì nó mở ngay thôi !
......................................
- Nè mày !
- Hề hề cảm ơn sư huynh nha !
- Có gì đâu ! Nhớ chầu nước nha mậy !
Thằng Đăng nghe tôi nói xong thì mặt nó ngơ ngác chả hiểu tôi đang nói cái gì luôn, còn thằng Nam thì làm ra vẻ không liên quan.
- Chuyện quái gì vậy ta ?! - tôi tự hỏi, nhưng rồi cũng mặc kệ mà quay về chỗ ngồi, quá mệt khi nãy giờ chạy đôn chạy đáo ah !
Thật ra không đôn tiết được do giáo viên cũng có tiết cùng giờ ah! Nhìn xung quanh lớp thì thấy ai cũng có cho mình một đối tác để mua vui. Ngó lên trên tôi thấy hai thằng bạn nó im lìm.
Hai thằng này coi bộ vậy mà ngoan ghê ta, tụi nó đang quẹt quẹt gì đấy vô cuốn tập, chắc là đánh cờ caro ah ! – tôi suy đoán
Tôi thề là cái trò cờ caro này mỗi người đều có một phương pháp dàn trận, tạm gọi là lối chơi đi, tiếp xúc với nhiều cao thủ khác nhau đôi khi tôi lại thấy lối chơi nó thật vi diệu, ảo thật đấy, chính vì thế nên tôi mới có những trận thua nhanh nhất lịch sử cờ caro hề hề. Lớp có vẻ yên lặng, ai muốn làm gì thì làm miễn không gây ồn ào ảnh hưởng đến mấy lớp bên cạnh là được. Tất nhiên là không được đi long nhong bên ngoài.
Tôi lại liếc nhìn con bé cục nước đá cùng bàn, người mà lần trước tôi đã cố gắng chọn mặt gửi vàng nhưng không thành công. Với vẻ ngoài trầm lặng và có phần lơ đãng, con bé đấy luôn tạo cảm giác như đang ở trong thế giới riêng của mình. Tôi quyết định thử lại lần nữa, hy vọng có thể phá vỡ lớp vỏ bọc ấy.
- Bạn là Kiều Vy phải không ? - tôi cất lời với hy vọng phá vỡ bầu không khí yên lặng
........Sự im lặng kéo dài, tôi cảm giác như mình đang nói chuyện với một bức tường.
- Nè có nghe tôi nói thì trả lời đi chứ !
- Nè…
- Tâm, ông làm gì mà nói chuyện hoài vậy ? - bất ngờ từ bàn trên một giọng nói vang lên rõ ràng như cố tình nói lớn.
Con nhỏ bàn trên quay xuống, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm nghị nhưng khóe môi lại khẽ nhếch lên, cả lớp đột ngột chuyển ánh mắt về phía tôi. Ngay lập tức con nhỏ đấy quay sang con nhỏ ngồi bên cạnh, cả hai cùng cười tủm tỉm, ánh mắt đầy vẻ tinh quái.
Đểu thiệt chứ ! Điệp viên do cô Huyền cài cắm vào à trời ?! Sau này khi có bảng tên, tôi mới biết cô bạn đó tên Ngân, một cái tên nghe thật nhẹ nhàng, nhưng ấn tượng lần đầu thì quá ư là dữ dội. Tôi phải quyết ăn thua đủ với nó mới được ah !
- #&€£¥₫*%!+$^÷
- €£¥@+/÷_×#;";#&
................
- $¥£+₫₫'?'#&@h*!£
- Tâm !
Tôi vẫn tiếp tục mà chẳng hay biết là ai vừa gọi tên mình luôn, đang đến hồi gay cấn ah ! Cơ mà cô bạn kia cũng không phải dạng vừa nha !
- TÂM ! - tiếng gọi rõ ràng và dứt khoát, âm điệu có chút gắt gỏng, nhưng không kém phần mạnh mẽ, đủ để làm tôi giật mình... Màn đấu khẩu giữa tôi và cô bạn kia kết thúc tại đây, còn cả lớp thì im phăng phắc.
Thùy Dương nhìn tôi với khuôn mặt lạnh như băng, đôi lông mày hơi nhíu lại, thể hiện rõ ràng sự không hài lòng. Tôi cũng biết là mình đã quá trớn nhưng tôi cũng không thể làm gì hơn ngoài việc cúi đầu, giả vờ chăm chú vào cuốn sách trên bàn để tránh mặt Thùy Dương. Chuyến này đi hơi xa…
Sau cùng chả thu được gì khi mà con bé đấy vẫn không nói lời nào mà còn báo hại tôi tội mất trật tự nữa chứ.
………………………
Giờ ra chơi rồi cũng đến... trong căn tin trên bàn lúc này: 1 chai sting, 1 ly cà phê sữa và 1 lon bò húc.
- Đờ mờ mày Nam ! – thằng Đăng chua chát
- Việc cũng đã thành, mày còn đòi gì nữa?! Thế mày muốn sao nào ? – thằng Nam nói rồi cầm ly cà phê sữa lên làm vài ngụm
- Hề hề - thằng Đăng cười gỡ gạc
- Mày gõ cửa trái tim ít thôi ! – thằng Nam nói với tôi khi nãy giờ thấy tôi khá là trầm
Thằng Đăng định hùa theo nhưng ngay khi ánh mắt nó chạm phải tôi thì nó chợt khựng lại không dám hò hé gì. Nếu mà lúc đấy nó mở miệng ra có khi tôi múc nó rồi cũng nên.
- Tao gõ vào đầu mày bây giờ !
- Ấy đừng nóng, em mời anh uống nước ! – thằng Nam nói
Thôi làm một ngụm cho hạ hỏa cái ah… đỡ hơn hẳn… phù
- Ghê vậy sao ?!
- Gì chứ anh mày mà lị, toàn mời mày kèo ngon thôi !
- Ngon cái con khỉ !
Có lẽ tôi sẽ cần một phương pháp tiếp cận khác, hoặc đợi một dịp khác để hiểu thêm về con bé đó – tôi tự nhủ
- Mà ra về mày mua không được ah? Rảnh vãi ! – tôi nói với thằng Đăng
- Cuốn này tao chưa đọc ! Nãy thấy tụi lớp kia đi mua về tao hỏi mới biết !
- Sao mày không nhờ nó mua luôn?
- Bọn nó chịu éo đâu! Thế mới cay!
- Còn không mau cảm ơn bố ! – thằng Nam bất ngờ lên tiếng sau khi tu hết ly nước
- Haha – tôi và thằng Đăng cười phá lên
Ba đứa chúng tôi tiếp tục buôn chuyện linh tinh, thỉnh thoảng lại phá lên cười như những thằng điên, để ý xung quanh thì thấy ai nấy cũng nhìn bọn tôi với ánh nhìn có vẻ không được bình thường cho lắm...
- Công nhận gái trường này xinh ghê bây ! – thằng Nam thì thào, giọng đầy hào hứng
- Đúng đúng ! – thằng Đăng hưởng ứng
- Ê, tụi bây thấy cô em đang ngồi một mình ở góc bàn đằng kia không ? Lúc sáng tao thấy nhỏ đi ngang qua làm cả sân trường như bừng sáng, xinh hết phần thiên hạ ! - thằng Nam nói, mắt sáng rực
- Ừ nhìn cứ như thiên thần giáng trần ấy ! - thằng Đăng đáp
- Không biết nhỏ có người yêu chưa nhỉ ? – thằng Đăng hỏi
- Không thấy em nó nhìn điện thoại rồi cười tủm tỉm à ! Xinh như thế mà không có người yêu mới là lạ đó ! – thằng Nam trả lời
- Hoa đã có chậu rồi à ?! – thằng Đăng vẻ mặt tiếc nuối
- Thì đã sao ?! Đập chậu cướp hoa cho tao !
Tôi lắc đầu lên tiếng sau một hồi trầm mặc nghe hai đứa tụi nó tán dóc:
Mày gớm nhỉ, chỉ có thế là không ai bằng. Tao thì thấy em nó cũng bình thường mà !
Cô tôi từng nói đùa là mấy bạn nam gặp gái xinh mà không cảm thấy gì thì nên xem lại giới tính của mình ah ! Chắc tôi cũng nên xem lại giới tính của mình thôi
- Thôi bớt xộn lào ! Mày mà quen được em nó chắc tao đi đầu xuống đất ! - thằng Nam xỉa xói tôi
- Tao không có nhu cầu quen !
- Mày nói nghe hay nhỉ, không có nhu cầu hay không có cửa ?
- Đừng ngụy biện nữa, tụi tao hiểu mà ! - thằng Đăng hùa theo, vỗ vai tôi
- Haha – hai đứa nó cười vô mặt tôi
- Thôi tao mệt hai đứa tụi mày quá ! Để bố mày yên !
Bỗng nhiên một nhóm học sinh nữ bước vào, mỗi cô gái trong nhóm đều mang một nét duyên dáng riêng, từ những nụ cười tươi tắn rạng rỡ đến ánh mắt trong sáng đi qua với những bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát, khiến không gian như bừng sáng lên. Cô nào cũng xinh xắn với những bộ đồng phục trắng muốt, tóc dài đong đưa theo bước chân. Hai thằng bạn tôi lúc này mắt đã sáng như đèn pha, không thể không nhìn theo, gì chứ gặp gái xinh là phải tia, thế mới là hảo hán.
- Mày thấy không Nam ? Nhỏ kia nhìn có vẻ hiền, chắc gái nhà lành ! – thằng Đăng nhận xét
- Cái gì ? Nhỏ đó mà lành á ? Theo nhân tướng học thì như thế là răm lắm đấy ! – thằng Nam phản biện
- Láo toét, đầu óc mày đen tối thì có ! – thằng Đăng sồn sồn
- Nhỏ nhỏ cái đầu tụi bây, người ta lớp 12 đấy ! Cơ mà răm là gì ? – tôi hỏi
- Mà mày bảo nó đen tối gì thế Đăng ?!
- Tâm à mày không biết đâu...
- Mày khỏi, cái đó cứ để tao, tao lo được ! - thằng Nam cắt ngang rồi nhìn tôi cười vô cùng đểu cáng
- Ê Tâm mày đừng nghe nó !
Chắc ý nó muốn nói là game này để tao... combat được, tao lo được, cứ để tao lo. Tao cầm zed là tụi nó xong rồi ?
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>