Tui trở lại rồi đây mấy thím ! Thím nào đồn tui drop truyện ?!
Aiiiii ?
Aiiiii ?
Suỵttt...
...
Vừa bước vào phòng máy, tôi đã ngửi thấy ngay mùi bụi bặm quen thuộc - à nhầm, mùi của các thiết bị công nghệ tối tân.
Tiếng gõ bàn phím lạch cạch, xen lẫn tiếng quạt máy rì rầm. Cả phòng học ngập tràn không khí mát rượi, như một làn gió thổi bay đi mọi căng thẳng.
- Ê Tâm ! Hahah... Mày... - giọng thằng Nam vang lên, kèm theo gương mặt nham nhở
Ròi... tới nữa ~ Nhưng đúng lúc nó định pha trò và chưa nói hết câu, thì ánh mắt sắc lẹm như dao của Thùy Dương đã khiến nó im bặt...
- May mắn là có Thùy Dương ở đây ! Không thì, tôi sẽ không biết nó định giở trò mèo gì để hạ nhục tôi nữa !
...Từ đầu tiết đến giờ chỉ ngồi nghịch ngợm mấy thứ linh tinh, chẳng buồn học tí nào. Đang buồn học với chả hành...
Mà thật ra, tin học lớp 10 dễ như ăn bánh á mấy thím !
Thầy kêu tụi tôi mở word lên soạn thảo thôi. Mấy cái này đối với tôi dễ như trở bàn tay.
Tin học 10 thì quanh quẩn word và powerpoint thôi. Học kỳ 1 học word, học kỳ 2 học powerpoint. Dễ ẹc ! Đó là khi xưa tôi học, còn giờ chương trình mới sao thì tôi chả rõ nữa !
Nghe đồn là mấy cháu học lập trình cả rồi !
Các coder đã xem và đánh giá...
...Trở lại với tiết học, tôi ngồi một mình nãy giờ ! Ngồi một mình chả buồn đâu !
Nói chung là, tôi đã quen với cảm giác một mình hơn một năm nay rồi, kể từ lúc thằng Nam chuyển đi.
Còn thằng Nam, thì ngồi cùng thằng Đăng !
Còn mà nó chạy qua ngồi với tôi thì chỉ có phá là hay !
Kiểm tra thì nó gần như ngồi với thằng Đăng 24/7 rồi, để thực hiện cái " sứ mệnh cứu thế " ấy.
Thằng Đăng học tàm tạm thôi, cỡ ngang ngang tôi ah !
Nhưng chơi thể thao thì nó số 2 không ai số 1, phải nói là đỉnh của chóp. Cầu lông thì nó là trùm luôn !
Hồi đấy tôi có mượn nó cái huy chương chụp up đăng phây bút, nói chung thì cũng gọi là tập tành sống ảo.
Ai dè bị thằng Nam nó vô xỉa xói làm tôi phải xóa bài liền, tức ơi là tức !
Đang thiu thiu thì bất chợt, tôi cảm nhận được một luồng khí lạ lướt qua người. Quay người nhìn lại, tôi thấy thằng Nam đang áp sát vào người tôi, mũi nó hít hít như chó đánh hơi:
- Gì vậy ?! Mày làm trò gì đấy ?!
- Thì tao xem mày có thơm không ?! Mà như vừa mới dưới cống lên á !
- Đệt mợ thằng cờ hó này ! Xéooooo...
- vừa dứt lời là tôi phang ngay cuốn tập về phía nó
- Hahaha~...
Tiết tin học cứ thế mà trôi qua... Rồi giờ sinh hoạt lớp cũng đến. Cô Huyền bước vào, cả lớp bọn tôi nhanh chóng đứng dậy, cô chủ nhiệm tôi nở một nụ cười hiền từ nhưng cũng không kém phần nghiêm nghị, rồi gật đầu cho phép bọn tôi ngồi xuống. Cô Huyền vừa ngồi xuống thì ngay lập tức con bé cục nước đá đã giơ tay lên, như có ý xin phép được nói vậy đó !
Cô mời nhỏ nói, rồi em nó cất giọng:
- Cô ơi ! Em muốn đổi chỗ ! - con bé nói với giọng quyết đoán
- Em không chịu ngồi kế bạn này đâu cô !
- Nè nè, anh đây có tên đàng hoàng nhe ! Bạn này, bạn nọ cái gì ?!
Thật là thiếu tôn trọng ! Hừm...
- tôi nghĩ bụng
Cô Huyền mỉm cười, nhẹ nhàng hỏi lại:
Sao lại muốn đổi chỗ, Vy ?!
Cô vừa dứt lời thì con bé đã chạy ngay lên chỗ bàn giáo viên, nơi cô Huyền đang ngồi, rồi thì thầm với cô điều gì đó. Tôi không nghe được, nên là tôi chả biết là con bé đó nói gì.
Chỉ biết là sau khi nhỏ nói xong thì cô Huyền nhìn tôi:
Lát nữa hết tiết, Tâm ! Em ở lại gặp cô chút nhé !
- Cô ơi ! Em... em... - tôi lúng túng ấp úng
- Có gì lát nữa nói sau nha ?! Giờ để cô sinh hoạt cho lớp ! - cô tiếp lời
- Rồi xong tôi luôn... Đến nước này thì, có 10 Thùy Dương cũng không cứu được tôi, còn gì nữa đâu mà khóc với sầu ~...
- cảm giác lo lắng xen lẫn tò mò.
Nhưng rồi tôi tự nhủ, dù chuyện gì xảy ra, thì tôi cũng sẽ tìm cách giải quyết...
Cô Huyền mở đầu buổi sinh hoạt bằng những lời nhắc nhở về nội quy của trường: nào là không được đi học muộn, không quên đồng phục và tuyệt đối phải giữ trật tự trong giờ học... những điều này nghe có vẻ quen thuộc, nhưng vẫn cần phải nhắc đi nhắc lại ah !
Sau khi hoàn thành phần đầu tiên, cô Huyền chuyển sang vấn đề vệ sinh lớp. Lớp tôi chẳng khác nào một vương quốc nữ nhi như Amazon Lily, với con gái chiếm ưu thế áp đảo. Chính vì vậy, lực lượng nam nhi quả thật là nguồn tài nguyên quý giá, phải tận dụng cho thật… đáng đồng tiền bát gạo !
- Việc đổ rác, sắp ghế dưới sân cô giao cho Tâm, Nam với Đăng từ nay về sau luôn ! Được không ba em ?!
- Dạ, cô đừng lo ! Cứ để tụi em hề hề ! - thằng Nam nhanh nhảo đáp
- Thằng này chúa xộn lào ! - tôi nghĩ bụng
- Còn việc vệ sinh trong lớp các tổ phân chia cho hợp lý nhé ! - cô tiếp tục
- Dạ !
- Sơ yếu lý lịch đến đâu rồi em ?!
- Dạ, em gửi ạ ! - Thùy Dương lên tiếng
- Cô cảm ơn em nha ! - cô Huyền mỉm cười đáp lại
Một tuần đã qua ban cán sự có vướng mắc hay vấn đề trong quá trình làm việc không ?!
- Dạ không ạ !
- Nếu có vấn đề gì thì các em cứ trao đổi ! Cô sẽ hỗ trợ !
- Dạ vâng ạ !
- Từ nay về sau nếu hôm nào lớp trưởng vắng thì em quản lý lớp luôn nhé Dương !
- Dạ !
- Tiền quỹ lớp thu đến đâu rồi thủ quỹ ?!
- Dạ, do đầu năm chưa có hoạt động nên em chỉ thu tạm ứng trước mỗi bạn 5k thôi ạ !
- Em nhớ bám sát tình hình để thu, chi cho hợp lý nhé !
- Dạ !
- Mấy em còn vấn đề nào thắc mắc hay muốn trao đổi nữa không ?! ...Nếu không thì chúng ta sinh hoạt nội dung mới nhé ?!
- Dạ ! - cả lớp đồng thanh hô
- Tuần sau trường chúng ta sẽ tổ chức lễ khai giảng, nên là trong tuần sau, đầu giờ hoặc giờ giải lao sẽ có những buổi tập dợt để chuẩn bị cho lễ khai giảng !
- Nên là mấy em khẩn trương xuống sân để tập dợt khi có thông báo nhe các em !
Chắc mấy thím lại mong chờ cái ngày khai giảng lắm chứ gì ?! Tiếc là ngày xưa khai giảng tôi không có đi !
Chắc cũng không cần kể đâu nhỉ mấy thím !?
Cái khai giảng này thì ai nấy cũng đều biết rồi mà hé ?!
Ngày đó tôi ở nhà, tôi ở nhà làm gì thì sau mấy thím sẽ rõ hehe... Riêng thằng Nam thì nó phải miễn cưỡng lết xác lên trường giữa cái nắng buổi sáng thiêu đốt...
Nó là ban cán sự nên bắt buộc phải đi hơ hơ...
Khi xưa cô tôi nói: ai không đi là hạ hạnh kiểm đó ! Ai không làm cái lọ, cái kia là cũng hạ hạnh kiểm luôn...
hạ hạnh kiểm cả tỷ tỷ lần ! Tôi phải nói thật, cái hạnh kiểm thời đi học toàn được đem ra để mặc cả không ah !
Sơ hở cái là hạ hạnh kiểm... hừ !
... Rồi tiết sinh hoạt lớp cứ thế mà trôi qua...
- Lớp nghỉ, các em ra về nhớ tắt đèn, quạt, dọn vệ sinh sạch sẽ nhé !
- Riêng Tâm theo cô !
...
Tôi lũi thũi đi sau cô Huyền... Cô đi trước, tôi theo sau. Và tôi được cô dẫn đến phòng giáo viên ! Căn phòng quen thuộc hôm nào ! Cô Huyền ngồi xuống cái bàn gần đấy, xong mời tôi ngồi xuống rồi hỏi chuyện tôi:
- Trước tiên, em có muốn giải thích gì không ?
Chắc cũng không còn gì để nói nữa ! Mọi chuyện rõ như ban ngày rồi.
Vậy là con bé đó, nó mách cô cái chuyện đấy rồi.
- Dạ không ạ...
- Em có biết việc tùy tiện chạm vào cơ thể người khác, đặc biệt là các bạn khác giới, bị xem là như thế nào không ?!
- Hở !? Chạm gì cô ?! - tôi thốt lên, giọng hơi lạc đi vì bất ngờ
- Em đâu có ?!
Tôi nghe cô nói xong mà sốc toàn tập luôn, tôi lúc này đã ngờ ngợ hiểu ra phần nào, vậy con bé kia nó đã thêm mắm dặm muối để trả đũa tôi. Nó còn dám qua mặt cô Huyền nữa chứ !
Thật không thể tưởng tượng nổi !
Con bé này láo lếu dễ sợ, quả không hổ danh là thanh mai trúc mã với... ~ với ai ta ?!
Là tôi đây chứ ai,
Kiều Vy x Nhật Tâm !
Quá đẹp đôi, trời sinh một cặp !
Cô Huyền nhìn tôi, ánh mắt thoáng chút nghi ngờ, nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh hỏi lại tôi:
Cô không muốn vội vàng kết luận, nhưng Vy nói với cô là em đã có những hành động không đúng mực với bạn ấy ! Có đúng như vậy không ?!
- Em không có, cô ơi ! - tôi gần như muốn hét lên, nhưng cố kìm lại để giữ phép lịch sự
- Con nhỏ đó nó... - cô Huyền nhìn tôi chằm chằm, nhận ra mình lỡ lời tôi vội xoa diệu tình hình
- Ah, bạn Vy ! Bạn Vy nói dối đó cô !
Mọi chuyện không như những gì bạn Vy nói đâu cô !
- Em không có làm vậy cô ơi...
Cô Huyền thở dài, có vẻ như là, cô đang cân nhắc xem nên tin ai:
Vy là một học sinh ngoan, Tâm à. Cô không nghĩ em ấy lại nói dối về chuyện này. Hay em vô tình làm gì đó mà không nhận ra ?!
Câu nói " Vy là một học sinh ngoan " như cây búa đập thẳng vào đầu tôi. Đúng là em nó ngoan thiệt, mặc dù vậy, máu nóng nổi lên, tôi gần như không nghe thấy gì khác nữa.
- Con nhỏ đó mà ngoan... ặc
- Tâm !
- Cô không muốn nghe những lời thiếu tôn trọng bạn như thế ! - cô Huyền trừng mắt nhìn làm tôi im bặt, ánh mắt sắc bén của cô như hàng vạn mũi tên đang nhắm thẳng vào tôi vậy. Tôi cúi đầu né tránh cô Huyền, để tình hình không tệ hơn.
- Dạ, em xin lỗi ! - tôi lí nhí, giọng nhỏ xíu
- Tâm, dù mọi chuyện có ra sao. Em cần giữ thái độ đúng mực. Gọi bạn một cách thiếu tôn trọng như thế là không chấp nhận được !
- Dạ ! - tôi lí nhí, cố nuốt cục tức xuống, cắn chặt môi, im thin thít
Cô Huyền thở dài, rồi tiếp tục:
Vy là một học sinh ngoan, cô không nói điều này để bênh ai, cô phải dựa trên những gì cô nghe được từ cả hai. Còn em, thái độ của em thật khó để khiến cô tin em được, Tâm à !
Cô Huyền nói đúng, thái độ của tôi từ nãy đến giờ chả giúp được gì cả. Chính vì cái thái độ ấy nên sau cùng, mọi chuyện dù đúng dù sai thì có lẽ tôi vẫn là người chịu thiệt hơn cả !
~ Cuộc tình dù đúng hay sai thì... thứ hai vẫn phải đi làm ! ~
Thấy tôi im lặng, cô Huyền tiếp tục, giọng đều đều nhưng đầy áp lực:
Cô cần em kể lại rõ ràng mọi chuyện đã xảy ra, không phải là để biện minh. Mà để cô hiểu ! Được chứ, Tâm ?!
- Dạ !
- Thật ra, mọi chuyện là như vầy nè cô... - tôi kể liền một mạch
Vừa dứt lời, tôi thấy cô Huyền khựng lại, rồi cô lắc đầu, thở dài một tiếng, âm thanh vừa nặng nề vừa như giấu đi sự lúng túng. Ánh mắt cô nhìn tôi, không còn sắc bén như lúc nãy nữa, mà là một sự pha trộn kỳ lạ - vừa như đồng cảm, như hiểu được cái sự ngây ngô của một thằng con trai đang tuổi mới lớn như tôi,
vừa như trách móc kiểu tại sao tôi lại làm cái chuyện kỳ cục đó. Cái nhìn ấy của cô làm tôi muốn độn thổ, mặt nóng ran như vừa bị nướng.
- Cô hiểu rồi. Nhưng em có biết không Tâm, làm vậy có thể khiến người khác cảm thấy khó chịu, thậm chí là bị xúc phạm, nhất là với các bạn nữ.
- Dạ… Em không cố ý đâu cô ! - tôi vội chữa cháy, nhưng thấy ánh mắt cô Huyền, tôi biết mình vừa gây ra một tình huống siêu khó xử.
- Em chỉ… chỉ lỡ thôi cô ơi. - tôi lí nhí, giọng nhỏ xíu
Rồi cô nhìn tôi, giọng dịu hơn nhưng vẫn nghiêm:
Cô không muốn trách em quá nặng, vì cô biết tuổi các em đôi khi bồng bột.
- Nhưng em cần hiểu, những hành vi như thế, dù nhỏ, cũng có thể làm ảnh hưởng đến người khác.
- Dạ, em biết rồi ạ !
- Cô muốn em về và nghĩ lại hành động của mình. Tôn trọng người khác, đặc biệt là các bạn nữ. Hiểu chưa ?
- Dạ, em hiểu ạ !
- Em có thể ra về !
- Dạ, thưa cô em về !
…
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Dạ Quân Vương
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>