Chủ nhật...
Trời rạng sáng, vẫn còn tờ mờ tối, bầu không khí mát mẻ và tĩnh lặng bao trùm cả khu phố.
Tôi mở mắt, ánh sáng yếu ớt từ những ngọn đèn lấp ló bên ngoài hắt qua khe rèm, vẽ những vệt mờ nhạt trên sàn nhà. Đồng hồ chỉ 4 giờ rưỡi sáng, nhưng tôi đã tỉnh hẳn, lòng rạo rực với một việc vô cùng quan trọng cần phải làm !
Đó chính là... hehe, lát nữa mấy thím sẽ biết !
Hôm nay không phải ngày thường. Đó là lý do vì sao hôm bữa, thằng Nam nó rủ tôi qua nhà nó, nhưng tôi bảo bận !
Tôi nhẹ nhàng rời giường, đôi chân chạm sàn nhà lạnh buốt. Tôi mặc chiếc áo thun cũ, quần thể thao, buộc dây giày thật chặt, sẵn sàng cho màn chạy bộ !
- Gì chứ, phải tập thể dục, rèn luyện sức khỏe để đưa đất nước sánh vai với các cường quốc năm châu nữa chớ !
Ra khỏi phòng, không khí thật là yên ắng, chỉ có tiếng tích tắc của đồng hồ treo tường và tiếng gió khẽ lùa qua cửa sổ.
Trước khi ra ngoài, tôi đứng giữa sân, dưới nền trời lấp ló vài ngôi sao, khởi động, xoay cổ tay, vung chân, kéo giãn cơ. Những động tác quen thuộc làm cơ thể nóng dần lên, hơi thở đều đặn hòa vào không khí se lạnh.
Xong xuôi, tôi bắt đầu chạy, từng bước chân đều đặn vang lên trên con đường vắng.
Gió rạng sáng lùa qua tóc, mang theo mùi cỏ ướt và sương sớm. Tôi chạy qua những ngôi nhà còn chìm trong bóng tối, chỉ vài ánh đèn le lói từ những người dậy sớm như tôi.
Dưới ánh sáng vàng vọt của những bóng đèn tròn treo lơ lửng, chợ hiện ra như một bức tranh sống động nhưng chưa hoàn toàn rõ nét. Các gian hàng lác đác mở, những tấm bạt xanh đỏ được kéo lên, lộ ra những sạp rau củ tươi mướt còn đọng sương.
Mùi đất ẩm từ những bó rau cải, mùi cá tươi từ thúng của bà bán cá hòa quyện với hương khói nhè nhẹ từ hàng bánh chiên đang xèo xèo trên chảo dầu. Tiếng dao chặt thịt thình thịch, tiếng người bán rao lanh lảnh xen lẫn tiếng cười nói của vài người mua sớm. Những chiếc xe đạp chất đầy hàng hóa kẽo kẹt lăn qua lối đi hẹp, bánh xe lấm đất.
Dưới ánh đèn mờ, bóng người lướt qua như những bóng hình mờ ảo, vừa gần vừa xa. Một chú chó nhỏ chạy ngang, sủa vài tiếng vang vọng rồi mất hút vào góc chợ...Tôi tiếp tục chạy, rời xa khu chợ, để lại phía sau ánh sáng vàng và những âm thanh rộn ràng đầu ngày...
Về đến nhà, bước vào sân. Tôi hơi bất ngờ, khi thấy bóng dáng bé Linh đang ngồi trên bậc thềm, tay cầm cốc nước, tóc buộc cao gọn gàng, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần...
- Cái con này nó đã dậy rồi sao ?! Dậy sớm dữ ! Tôi cứ tưởng con gái thích ngủ nướng lắm chứ !
- Dậy sớm thế cậu ?! - Linh hỏi
- Chứ sao ! - tôi đáp
- Tối qua trằn trọc, ngủ không được vì nhớ Tuyết Lệ cậu há ?!
Không biết giờ này Tuyết Lệ đang làm gì ta ?! Nàng đã thức giấc chưa ?!
Hay vẫn còn đang say giấc nồng ?!
Tôi trừng mắt, máu đã bắt đầu nóng:
Nói tinh linh ! Anh đây dậy sớm thể dục, thể thao rèn luyện sức khỏe nhá !
Bé Linh cười khẩy, bước đến gần tôi, tay chống hông, nhìn nhìn:
Nhìn kìa, chân cò hương mà đòi tập tành !
- Mi nói cái gì !?
- Cho chết nè !
- Áhhh... cho chừa nè...
- Ui da đau, con kia...
...~ Mới sáng sớm mà hai đứa bây giỡn hớt ồn ào thế ?! - dượng Hai quát, giọng trầm nhưng đầy uy lực
Bé Linh lập tức chỉ tay về phía tôi, mắt lấp lánh vẻ mách lẻo:
- Cậu chọc con hoài kìa ba !
- Ểh ?! Con kia, gắp lửa bỏ tay người hoài nha !
- Hai đứa tụi bây có thôi được không ! - dượng cắt ngang
- Linh, mày con gái con nứa, cái nết ! - dượng lắc đầu
- Nghe chưa ! Con gái con nứa ! - tôi hùa
- Thằng kia ! Mày dậy sớm tập tành gì !? Phá làng, phá sớm là hay !
- Ơ kìa ?! Dượng !?
- Tao nghe mẹ mày nói, dưới quê mày phá phách dữ lắm !
- Có đâu dượng !
...
Tắm rửa xong, đồng hồ đã điểm hơn 6 giờ một chút, trời bắt đầu sáng. Bước xuống nhà. Tôi nhíu mày, khi thấy bé Linh đang vọc vạch chiếc loa yêu quý của tôi !
Nó dám đụng vô chiếc loa yêu quý của tôi, mà không hỏi tiếng nào !
Hừ hừ...
- Lấy đồ người khác mà không thèm xin phép hả con kia ?!
Linh quay lại, chẳng chút sợ sệt, còn nheo mắt cười đểu:
Ơ, đồ trong nhà này là của chung hết mà ! Loa của cậu thì cũng là của con, có gì đâu mà căng ! - nó đáp tỉnh bơ, cố tình chọc tức tôi
Tôi sôi máu, bước tới gần, nhưng ngay lập tức nó chạy vụt qua ghế sofa
- Của chung cái đầu mi nè ? Loa đó tau mua bằng tiền tiết kiệm, mi đừng có mà tự tiện !
- Mới sáng sớm nhạc nhẽo cái gì ! Cất đi !
- Đưa đây !
- Hong !
- Có giỏi thì lại đây lấy nè !
- Vậy thì đừng có trách !
- Ặc...
- Lêu lêu...
- Con ở đây nè hí hí - bé Linh phóng qua cầu thang, ôm chặt chiếc loa như báo vật, rồi lè lưỡi trêu tôi
- Hừh
Tôi hậm hực, phẩy tay, lườm bé Linh một cái, rồi quay vào bếp để... xin tiền dì đi chợ hehe...
Đây chính là việc quan trọng, mà tôi cần phải làm ngày hôm nay !
Tôi đi chợ để làm gì ah ?!
Chắc mấy thím cũng đoán ra được nhỉ ?!
Còn nếu, chẳng may mấy thím không đoán ra được, thì lát nữa tôi sẽ tiết lộ hehehe !
...Trời đã sáng hẳn, ánh nắng ban mai rải một gam màu nắng nhạt nhòa trên con đường. Tôi hăng hái đạp xe, gió mát lùa qua mặt, bụng tôi chợt réo lên
- chạy bộ xong đói phết !
Tôi quyết định ghé vào một quán ăn ven đường,
làm một đĩa cơm tấm cho chắc bụng...
~ 30 phút trước...
...Vì trái tim này ôi quá yêu anh thiết tha
Và ước mong rằng ta sẽ không hề cách xa
Chân tình em dành cho riêng anh mãi thôi
Trong đời không một ai thay thế được anh
Này hỡi anh người yêu dấu xin anh hứa đi
Ngàn kiếp sau dù mưa nắng vui buồn có nhau
Em và anh từ đây như mây với trời
Muôn đời không còn chi cách chia đôi mình...
- Khụ khụ... Mây với chả trời !
- Trong đời không một ai thay thế được anh ~ ọe ọe... - tôi nhạy lại lời bài hát, giọng đểu đểu
Dĩ nhiên, tôi biết bài này tên là gì mà ! Loa của tôi, nhạc của tôi sưu tầm mà tôi không biết ah !?
Còn tên bài này là gì,
thì... tôi ngại nói ra lắm !
Cơ mà, có vẻ Linh nó thích bài này ! Toàn chôm cái loa của tôi mở nghe suốt !
Bé Linh quay phắt lại, mắt long sòng sọc, mặt đỏ phừng phừng:
Cậuuuu, đứng lại...
- Lêu lêu ~ ngàn kiếp sau dù mưa nắng v... Ui á, đau...
- Tha tha, á đau Linh ơi... - tôi lắp bắp
Nhưng đã muộn, bé Linh bắt đầu tra tấn tôi với hàng ngàn hình phạt man rợ thời trung cổ. Đầu tiên nó bóp má tôi như đang nhào bột, kế đến là kéo căng hai bên má của tôi ra, làm tôi tưởng mặt mình sắp thành cái bánh bao vậy ah !
Sau đó, nó chuyển sang nhéo cánh tay tôi. Mỗi cái nhéo xoáy sâu, như mỗi nhát dao cứa vào da thịt, làm tôi kêu oan oản vì đau đớn. Chưa hết, nó còn dí sát mặt tôi, nở một nụ cười vô cùng gian xảo, rồi lôi cái gối ôm trên sofa, đập liên tục vào đầu tôi,
trong khi đó, tôi chỉ biết co người chịu trận mà thôi !
Quá dã man !
Quá man rợ !
Mặc dù tôi có van xin thế nào, bé Linh vẫn không chịu buông tha. Trong lúc thập tử nhất sinh, đầu tôi chợt lóe lên một ý.
Tôi bất ngờ luồn tay vào hai bên hông Linh, cù lét, làm con bé ré lên, cười như bị điện giật, buông tôi ra ngay tức khắc.
- Cậuuu ! Con không giỡn, buông ra ~ Áhhhahah... mẹ ơi...huhu... - Linh vừa cười vừa hét, tay chân quơ loạn xạ
Thấy cơ hội đã đến, tôi chạy một mạch ra cửa, phóng lên con xe đạp dựng ngoài sân, đạp vụt đi mất, mặc cho giọng Linh gào thét phía sau:
Đứng lại, đồ xấu tính ! - tiếng thét nhỏ dần, hòa vào tiếng gió sớm, làm tôi vừa đạp xe vừa cười khúc khích.
...
Khói nghi ngút từ bếp than, mùi thịt nướng thơm lừng làm tôi nuốt nước bọt. Tôi gọi một đĩa cơm tấm sườn bì chả, vừa ăn vừa ngắm dòng người qua lại.
Miếng sườn nướng vàng ươm, bì giòn tan, chả trứng mềm mượt, thêm muỗng nước mắm ớt cay xè, làm tôi tỉnh cả người...
Viết thôi, mà tôi thèm chảy dãi rồi đây !
Xong đĩa cơm, tôi lau miệng, trả tiền, rồi đạp xe tiếp, bụng no căng, tinh thần phấn chấn. Giờ mới đến màn chính, việc quan trọng nhất mà tôi phải làm hôm nay ! Đó chính là lượn ra chợ sắm đồ, mà không phải đồ linh tinh đâu - một chiếc áo khoác thật ngầu lòi, đúng chuẩn soái ca học đường !
Nói thật là, mấy nay đi học tôi toàn phơi mình dưới nắng, da cháy đen như than vậy ah !
...Cảnh chợ mua bán tấp nập hiện ra trước mắt tôi, nhộn nhịn và sôi sục sức sống. Các gian hàng trải dài như một bức tranh màu sắc, những tấm bạt xanh đỏ rực rỡ, được kéo lên từ bao giờ, để lộ sạp rau củ tươi mơn mởn: cải bẹ xanh óng ánh như vừa tắm nắng, cà rốt đỏ cam căng mọng, bí đỏ vàng ruộm béo ngậy...
Mùi đất tươi từ bó rau mùi, mùi tanh nồng của cá mới đánh từ biển, xen với hương thơm ngậy từ hàng bánh chiên xèo xèo trên chảo dầu, làm tôi nuốt nước bọt, dù trước đó đã làm một đĩa cơm tấm no nê. Tiếng dao chặt thịt bằm bặp, tiếng rao lanh lảnh:
- Cá tươi, rau sạch, mua nè chị ! - của mấy dì bán hàng vang lên, át cả tiếng còi xe máy inh ỏi ngoài đường
Rồi nào là, tiếng mấy nhóc con ríu rít đòi mẹ mua kẹo bông gòn...
...Tôi loay hoay như con mèo mắc kẹt, lật đống áo này rồi lục đống kia. Tôi bới tung cả góc tiệm, mồ hôi lấm tấm. Bác chủ tiệm mặt mày tỉnh queo, ngồi chễm chệ sau quầy, tay cầm ly cà phê phin nhỏ giọt, thỉnh thoảng liếc tôi với ánh mắt kiểu:
Thằng này lụi lọi tùm lum hết cả lên. Mà không mua là tao thiến mày ngay và luôn !
Gì chứ, tôi lúc này cũng muốn són ra quần rồi đây ! Lục lọi bấy nhừ cái shop của người ta mà không mua là xong đời !
Vậy nên, hy vọng tôi sẽ tìm ra nó !
Rồi, như một tia sáng giữa cơn bão, tôi đã tìm thấy nó ! Ẩn mình giữa đống áo tạp nham, một chiếc áo khoác Real Madrid màu xanh da trời, lấp lánh như viên ngọc bích giữa sa mạc ! Logo đội bóng in chình ình trên ngực, đường may sắc nét, chất vải mịn màng mát tay, đúng chuẩn "hàng da" đẳng cấp châu Âu !
Chắc chắn sẽ khiến thằng Nam phải trầm trồ ! Đùa thôi, nó cũng có một cái ah !
Mà áo của nó là nửa xanh thành Man ! Không cần nói tên, chắc mấy thím cũng biết, nửa xanh thành Man là đội nào mà nhỉ ?!
Tôi vui mừng khôn xiết, giơ áo lên ngắm nghía như nhà khảo cổ vừa phát hiện ra kho báu.
Đã có áo thì không thể thiếu nón được ! Vậy nên, tôi phải tìm ngay một cái nón kết cùng loại luôn !
...Tôi ôm chiếc áo khoác cùng cái nón kết, bước ra khỏi tiệm, cảm giác như mình vừa vô địch Champions League. Ánh nắng chiếu lên áo, làm màu xanh da trời sáng bừng như bầu trời Bernabeu...
Ôm khư khư chiếc áo khoác Real Madrid, tôi đạp xe lướt qua mấy sạp chợ. Đang định đạp thẳng về nhà khoe áo với bé Linh, tôi chợt liếc thấy một tiệm bán đĩa với bảng hiệu đèn LED nhấp nháy: " Đĩa Nhạc & Phim - Hàng Xịn " treo lơ lửng. Thế là, như bị nam châm hút, tôi dựng xe, bước tới lượn lờ, quyết định " ngó tí cho vui " !
...Tôi bắt đầu " khai quật ", tay lật lật mấy cái bìa đĩa. Nào là đĩa nhạc K-pop in hình Blackpink, làm tôi nhìn mà thèm chảy dãi.
Rồi đĩa phim Hollywood thì toàn bom tấn: Avengers, Jurassic World, bìa in cảnh xe bay, súng nổ, khủng long,... nhìn là khoái ! Rồi đĩa đô vật WWE với bìa máu me các kiểu con đà điểu !
Rồi tôi phát hiện một đĩa DVD phim Kungfu Panda bản lậu, bìa in hơi lệch màu, giá có 10 ngàn. Tôi cầm lên, cười khúc khích, tưởng tượng cảnh tối về xem lại Po tung chưởng...
Nhưng mục tiêu của tôi không phải mấy thứ đó. Tôi hắng giọng, quay sang ông bác bán đĩa hỏi to:
Chú ơi, có đĩa siêu nhân Cuồng Phong trọn bộ không chú ?
Siêu nhân Cuồng Phong, đối với tôi:
+ Điểm trừ có lẽ là: con boss a duồi nhất lịch sử Series Super Sentai ! Xuất hiện chỉ để bắn mũi tên rồi bị thằng đệ nó xiên cho phát đi luôn !
Pó tay.com !
Đó là chính Tau Zanto, xưa xem thuyết minh thấy người ta đọc là Đa Chin Đao !
Thằng Nam nó hay gọi vui là taudan ( Tau đần ) đó mấy thím !
+ Điểm trừ rồi thì đến điểm cộng hehe...
Đầu tiên, tạo hình con boss khá rợn người, hồi bé sợ vãi chưởng ! Kế đến là, Đại Nhân Ngự Tiền !
Vợ tự phong của khá nhiều thanh niên, bao gồm cả tôi khi xưa !
Đánh giá tổng thể thì nó 9đ,
nếu mà Đại Nhân Ngự Tiền không hẻo thì tôi cho 10đ ròi !
Về vấn đề đánh giá tổng thể thì nó tùy quan điểm mỗi người ! Vì hồi trước, tôi có gặp một bài phân tích về Siêu nhân Gao - huyền thoại bị overrated !
Đấy, nên là tùy cảm nhận mỗi người !
Để tôi lấy một ví dụ: mấy thím chắc biết Kamen Rider Decade nhỉ ?! Bộ này thì nổi thôi rồi, tuổi thơ ai mà chưa từng xem qua ?!
Đối với tôi, thì tôi nói luôn, bộ này như buồi ah !
Tôi cực kỳ ghéttt !
Nhưng đối với thằng Nam, Đăng thì nó là siêu phẩm !
Khi xưa, tôi bảo tuổi thơ của 2 đứa tụi nó ( ý là ám chỉ kamen rider decade như buồi, thì 2 thằng bạn nó pressing tôi nghẹt thở ).
Đó, tùy quan điểm mỗi người nha mấy thím !
Ông bác nghe xong, ngẩng phắt lên, mắt sáng như vừa nghe tin trúng số:
Siêu nhân hả ? Có liền, đợi tí !
Ông bác lật đật đứng dậy, lôi từ dưới gầm quầy ra cả một chồng đĩa siêu nhân cao ngất, đặt cái bụp lên bàn, bụi bay mù mịt.
Tôi trố mắt, nhìn đống đĩa hỗn độn: nào là Siêu nhân Gao, Siêu nhân Điện Quang, Siêu nhân Deka, bìa in lung tung từ mấy anh siêu nhân xanh, đỏ, tìm, vàng, nhưng chả thấy bóng dáng siêu nhân Cuồng Phong đâu cả !
- Trời đất, vậy là ông này không biết chiến đội Hurricaneger là cái gì rồi ! - tôi thầm nghĩ
Đúng kiểu người bán hàng: " cứ siêu nhân là quăng hết lên " !
Không trông cậy vào ổng nữa, tôi tự thân vận động, bắt đầu lục lọi đống đĩa như thám tử Sherlock đi tìm manh mối. Lật cái này, gạt cái kia, mồ hôi lấm tấm, tôi suýt tuyệt vọng thì bỗng nhiên, như ánh hào quang chiếu rọi, tôi thấy nó !
Một chiếc đĩa DVD in hình logo Hurricaneger lấp lánh !
Tôi reo lên trong đầu:
Đây rồi, kho báu của tau đây rồi ! Hahaha...
Giơ lên ngắm nghía, tôi kiểm tra bìa trước, bìa sau. Kinh nghiệm xương máu từ mấy lần mua đĩa trọn bộ, mà xem được có 1/2 là hết phim, khiến tôi phải thật cẩn thận.
Tôi quay sang ông bác chủ tiệm, giọng đầy nghi ngờ:
Chú ơi, trọn bộ đúng không chú ? Chứ mấy cái đĩa trước, con mua xem được phân nữa là nó hết luôn !
Ông bác vỗ ngực tự tin:
Uy tín, nhóc ! Hàng xịn, trọn bộ 100%, không trọn hoàn tiền !
Tôi nheo mắt, nhìn ổng, trong đầu thầm nghĩ:
Ông mà nói láo, tôi sẽ đập nát cái tiệm này đó !
Ngoài miệng thì tôi gật gù, ra vẻ tin tưởng, nhưng trong lòng vẫn để lại một dấu hỏi to đùng.
Thêm một vấn đề nữa là, tôi phải kiểm tra lại một lần nữa cho chắc ! Không thôi về mở lên, nó ra Ma Giới Kỵ Sĩ: Bạch Dạ Ma Thú thì có mà, són ra quần mất !
Nỗi ám ảnh một thời, không dám đi tiểu một mình vào ban đêm !
- Thôi, liều một phen, vì tuổi thơ !
Tôi móc túi, tính nhẩm số tiền còn lại sau vụ áo khoác. Đĩa giá 25 ngàn, vừa khít.
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>