Logo
Trang chủ
Chương 28
Chương 28

Chương 28

Đọc to

Tôi nhảy lên xe đạp, định phóng thẳng về nhà để khoe chiến lợi phẩm với bé Linh, nhưng đúng là ông trời thích trêu ngươi !3

Vừa đạp xe được một đoạn, mắt tôi bỗng dính chặt vào bóng dáng một cô gái quen thuộc phía trước sạp bán vải, ngay góc chợ, nơi mấy cuộn vải đủ màu xếp chồng như cầu vòng...

Thùy Dương ah ?!..38 Đúng là Thùy Dương rồi !12

~ Ngày nao anh gặp em trên phố sao tình cờ, em như nụ hoa cười trong nắng đón hồn nhiên43

Làm tim tôi ngẩn ngơ, lòng tôi như thầm mơ ~43

Nhìn Thùy Dương đứng đó, giữa sạp vải ngập nắng, áo trắng giản dị, tóc dài buộc cao gọn gàng, vài sợi tóc lòa xòa trước trán bị ánh nắng chiếu vào, ánh lên như những sợi tơ vàng óng ả, bay nhẹ trong làn gió chợ.43

Từ xa xa, tôi thấy Thùy Dương cầm một tấm vải lụa trắng mịn, những ngón tay thon dài lướt chậm trên bề mặt vải, nhẹ nhàng như đang vuốt phím đàn piano, vừa cẩn thận vừa kiêu kỳ.38

- Vải này may áo dài đẹp nè cháu ! Lụa satin tốt lắm, mặc mát, lên dáng chuẩn ! 120 ngàn một mét ! - cô bán vải thao thao, giọng nhiệt tình

Hóa ra là thế, Thùy Dương đi mua vải may áo dài !38 Vải gì mà dày ghê !?48 Ra là vải satin ah !43 Gì chứ vải này được, chứ tôi thấy mấy chị lớp 12, có chị mặc áo dài gì mà vải mỏng dã man, nhìn thấy cả...43 Làm tôi thấy vô cùng bẩn mắt và phản cảm lắm, nhưng đồng thời, cũng làm cho lòng tôi sôi sục không kém !43

~ I am not a baby face, I am not a heel. I'm a human being ~43

Thùy Dương nhíu mày:

80 ngàn một mét ! Cô bớt chút đi ! Cháu mua hai mét ! - giọng lạnh như băng, toát lên cái uy, làm bà cô bán vải cười trừ

- Ồi, cháu ơi ! Loại vải này tốt lắm, không bớt được đâu !

- 100 ngàn, không hơn !

...

- Thật đáng sợ !43 - tim tôi đập cái thịch

Phải chuồn thôi, vì nếu chẳng may Thùy Dương quay sang, mà thấy tôi đang đứng đây, mắt mồm há hốc, quan sát từ nãy giờ thì có mà, hưởng dương tuổi 15 mất !43

Không được, phải chuồn ngay ! Nghĩ là làm, tôi cúi đầu, chăm chú đạp xe, tay siếc chặt túi đựng áo và đĩa, chân giảm tốc, lén lút lượn lờ qua sạp vải, như sợ làm rung không khí.49

Chỉ cần... " qua vùng nguy hiểm " này là thoát.1 Tôi thậm chí còn nín thở, tưởng tượng mình vô hình nữa chứ !49

Nhưng đúng là, ông trời thích phá tôi không ah !3 Lần nào cũng vậy !11

Vừa đạp được vài mét, một giọng nói lạnh tanh phang phẳng chút dịu dàng vang lên:

Tâm, đứng lại !19

Trời đất ! Tôi suýt té xe, bàn đạp hụt nhịp, chiếc xe lảo đảo, chút nữa là đâm thẳng vào sạp hàng gần đó !43

- Chắc là ai đấy gọi tên ai đó, người có cùng tên với tôi ah !43 Đi tiếp vậy... - tôi ra sức trấn an bản thân39

- Lưu Nhật Tâm !49 - Thùy Dương gọi cả họ và tên của tôi8

Tôi rên thầm, quay đầu lại, cố vẽ một nụ cười, mặt cắt không còn một giọt máu.19

Thùy Dương bước tới, tay vẫn cầm tấm vải lụa trắng, ánh mắt lạnh lùng nhưng khóe môi khẽ cong, làm tôi run như cầy sấy.

- Tâm làm gì mà lén lút như ăn trộm thế ?! - Thùy Dương hỏi, giọng đều đều xen chút trêu trọc

- Ơ, đâu có ! - tôi chối39

- Tâm đi chợ há !? - Thùy Dương gợi ý, ánh mắt lấp lánh sự tinh ranh

Thật ra là Thùy Dương đang đưa tôi vào tròng đó.43 Mà tôi ngáo ngơ quá, đâu có biết gì đâu !39

- À, ờ... Chỉ là đi mua ít đồ ah ! - tôi cười cầu tài8

Thùy Dương nở một nụ cười đắc ý thấy rõ:

Mua gì mà giấu kỹ vậy ?! - ánh mắt Thùy Dương lướt xuống túi đồ của tôi, tò mò thấy rõ

- Á, ờ... chỉ là mấy thứ linh tinh đồ à !43

- Cho Dương xem cho với !

- Không, không được !39 Không có gì đặc biệt đâu !29 - tôi ấp úng, tay vội giấu túi đồ ra phía sau lưng43

Không có gì đặc biệt mà ôm khư khư thế này ! Chết dở không chứ !36 Không thể để Thùy Dương thấy cái đĩa siêu nhân !3 Ngại chết đi được !43

- Á, Dương ơi...39

- Hihi... - lại cười, giả trân hết sức ah !

Thùy Dương khéo léo luồn tay ra phía sau lưng tôi, như một con rắn trườn qua khe đá, nhanh đến mức tôi không kịp ứng ! Rồi sau đó nắm lấy cổ tay tôi, lực không mạnh, nhưng lại cứng cỏi như gọng kiềm, làm tôi không giãy ra được, rồi sau đó Thùy Dương kéo mạnh một phát, làm túi đồ suýt nữa vuột khỏi tay tôi luôn.39

Do Thùy Dương có học võ, nên từng động tác đều rất khéo léo và cứng cỏi. Mấy thím không tin thì, cứ kiếm một cô rồi kiểm chứng nhé !3 Nhưng hậu quả có ra sao thì, tôi không chịu trách nhiệm đâu, nói trước !43

- Ực... Hic...

- Không được Dương ơi !39

Đúng lúc tôi sắp đầu hàng thì, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

Cái con bé này, làm gì mà khó coi vậy ?!

Tôi và Thùy Dương đồng loại quay lại, xuất hiện trước mắt bọn tôi là một người phụ nữ dáng cao, tóc buộc gọn, tay xách giỏ đi chợ, đang đứng ngay phía sau bọn tôi, nhìn bọn tôi với ánh mắt pha lẫn sự phức tạp.43

Thùy Dương buông tay tôi ngay lập tức, mặt thoáng hoảng. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Thùy Dương thế này ah !35 Vậy người phụ nữ trước mặt tôi, chắc hẳn có mối liên hệ vô cùng quan trọng với Thùy Dương ah !53

- Mẹ... - Thùy Dương lí nhí

- Thì ra người phụ nữ đó là mẹ của Thùy Dương ah !35 Cô ơi, cô đúng là vị cứu tinh của con !43 - tôi thầm nghĩ

Tôi nhìn kỹ, so với 2 năm trước thì cô vẫn vậy, dáng thanh thoát, khuôn mặt phúc hậu, mang nét đẹp mặn mà. Có chăng là, giờ đã điểm một vài nếp nhăng nhỏ.43 Một dấu hiệu của thời gian !43

- Dạ, con chào cô ạ !

Mẹ Thùy Dương tên Lan nha mấy thím !43

Cô Lan nhìn tôi, hơi ngỡ ngàng, rồi quay sang phía Thùy Dương:

Ai đây ?!

- Dạ... bạn Tâm đó mẹ ! - Thùy Dương đáp ngay, giọng có chút lúng túng

Cô Lan tròn mắt, nhìn tôi từ đầu đến chân, rồi reo lên:

Tâm ?! Là con sao ?!

Tôi cười cầu tài, gãi đầu:

- Dạ, là con nè cô !81

- Trời, lâu rồi. Cũng lớn dữ hén ! Đẹp trai nha ! - cô Lan cười

Nghe cô Lan khen, tôi vừa mừng, vừa ngượng, lòng thầm nghĩ:

Sao ai cũng khen tôi đẹp trai hết ah !?43 Từ dượng, dì Hai, bé Linh, giờ đến cô Lan !36 Tôi không biết là khen thật hay là khen đểu nữa ?!36 Nhưng nhìn nụ cười hiền từ của cô Lan, thì chắc chắn là khen thật, làm tôi cũng phấn khởi !43

- Dạ - tôi cười cầu tài

- Cô với chú vẫn khỏe chứ ạ ?!

Cô Lan gật đầu, giọng dí dỏm:

- Cô, chú vẫn khỏe lắm ! Gặp lại con, cô thấy khỏe hơn uống cả trăm viên sâm đây !

- Ơ...84

- Cô giỡn mà ! - cô Lan nháy mắt

- Con sống trên này hả Tâm ?!

- Dạ, con cũng mới chuyển lên đây thôi ah !13

- Vậy con đang học trường nào ?!

- Con học chung lớp với Thùy Dương á cô !71

Cô Lan nghe xong thì quay sang lườm Thùy Dương, giọng trách yêu:

Cái con bé này ! Hai đứa học cùng lớp mà không nói gì hết trơn ?!

- Thì con cũng định nói mà mẹ... - Thùy Dương lí nhí, hai ngón tay vân vê vạc áo69

- Nam cũng học cùng với tụi con luôn á cô !3 - tôi nhanh nhảo, vì sợ cô Lan quên mất thằng cờ hó Nam,85 nhưng ai dè...

- Cô biết rồi ! - cô Lan cười

Cô Lan nhìn tôi rồi hỏi thêm:

Con cũng đi chợ há, Tâm ?!

Tôi gật đầu, đáp ngay:

- Dạ, con đi chợ mua ít đồ ạ !43

Cô Lan nghe xong, ánh mắt sáng rỡ:

Giỏi ghê ta ! Biết đi chợ là biết lo cho gia đình rồi ! Dương nhà cô có phước thật ! - cô Lan cười

- Mẹ ! Mẹ nói gì kỳ vậy ! - Thùy Dương gắt lên, hai má đỏ ửng, môi mím chặt

- Cô khéo đùa !43 Cháu đi mua mấy thứ linh tinh thôi cô ơi !43 - tôi chống chế, không biết là có ổn không38

Cô Lan cười tủm tỉm, rồi hỏi Thùy Dương:

- Đã mua vải chưa, gái yêu của mẹ ?!

Nghe cô Lan gọi Thùy Dương như thế, làm tôi suýt bật cười.43

Thùy Dương giật mình, mặt đỏ bừng như trái cà chua chín, ánh mắt liếc tôi một cái, rồi quay sang cô Lan:

- Mẹẹẹ... - Thùy Dương giậm nhẹ chân, môi mím lại

Trời ơi ! Thùy Dương cũng có lúc dễ thương như thế này sao ?!25 Thật là một khoảng khắc hiếm hoi, khác xa vẻ lạnh lùng thường ngày mà tôi thấy !3

Mặc dù vậy, tôi vẫn phải cố nín cười !39 Không dám trêu chọc Thùy Dương đâu, vì tôi vẫn còn yêu đời lắm !39

Cô Lan bỗng quay sang tôi, giọng ấm áp:

Tâm này, lâu lắm rồi cô, chú chưa gặp con ! Hay hôm nào, con với Nam sang nhà cô chơi một bữa đi ! - cô Lan cười tươi, ánh mắt chân thành, làm tôi không nỡ từ chối

- Dạ, để hôm nào tụi con qua ạ ! - tôi đáp, mặc dù vậy, trong lòng thì đang lo sốt vó đây, vào hang cọp ah !?43

Thùy Dương đứng bên cạnh, ngại thật rồi !43 Dễ thương ghê ah !71 Nếu mà phải đối mặt với Thùy Dương phiên bản này, thì tôi tự tin tuyên bố, phần thắng 100% sẽ thuộc về tôi hehe...43

Cô Lan lấy túi vải, rồi xách giỏ chuẩn bị ra về:

Vậy tụi con nhớ qua nhé Tâm ! Cô, chú chờ tụi con đó !

- Dạ !

Nhưng trước khi đi, cô Lan bỗng quay lại, nhìn hai đứa bọn tôi với ánh mắt tinh nghịch:

- Thôi, hai đứa cứ tự nhiên ! Cô về trước nhé !

- Mẹẹẹ...

Cô Lan nháy mắt, rồi bước chân ra về. Để lại tôi và Thùy Dương đứng đó, bầu không khí bỗng dưng im lặng đến lạ lùng...43

...Công viên gần chợ, chỉ cách tầm 10 phút chạy xe, nằm giữa trung tâm thành phố !38 Ánh nắng dịu nhẹ chiếu qua tán lá, tạo thành những vệt sáng lung linh trên lối đi lát đá. Hai bên là hai hàng cây xanh đang mùa ra hoa, thỉnh thoảng có những cánh hoa sặc sở rơi lác đác, như trải thảm cho lối đi.38
Trong khi đó, tôi vẫn ôm khư khư cái túi đựng chiếc áo khoác Real Madrid và cái đĩa Siêu nhân Cuồng Phong.43

Thùy Dương quay sang nhìn tôi:

Tâm làm gì mà căng thẳng thế ?! - giọng nhẹ nhàng, không còn vẻ trêu chọc như lúc nãy

- Dương không lấy túi của Tâm đâu mà lo ! - giọng hơi gắt nhưng pha chút yêu chiều71

Nghe Thùy Dương trấn an, tôi mới thở phào, từ từ thả lỏng tay ôm túi, nhưng vẫn đầy nghi ngờ:

Thật không đó ?!52

Thùy Dương nghe xong, chỉ " hừ " nhẹ một cái, rồi quay mặt đi, nhưng tôi thoáng thấy khóe môi Thùy Dương khẽ cong, như đang cố giấu một nụ cười.43

Tôi và Thùy Dương, cả hai cứ bước đi trên lối mòn, chân bước đều đều, không ai mở lời.38 Tiếng giày của tôi kêu cộp cộp trên đá, hòa với tiếng dép của Thùy Dương nhẹ nhàng, tạo thành một nhịp điệu lạ lùng. Gió sáng thổi qua, làm vài sợi tóc lòa xòa của Thùy Dương bay nhẹ...12

Chúng tôi cứ bước mãi, vòng qua hồ nước nhỏ trong công viên, nơi mặt nước phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Mấy chiếc ghế đá xung quanh, lác đác vài ba bóng người ngồi, xa xa là tiếng bọn trẻ con nô đùa trên thảm cỏ xanh mướt, hòa cùng với đó là tiếng chim hót líu lo nghe thật đã tai... Nhưng giữa tôi và Thùy Dương lại rơi vào một sự im lặng kéo dài...41 Không khí yên lặng nãy giờ làm tôi bắt đầu thấy ngột ngạt, như thể cả hai đang thi xem, ai chịu được lâu hơn vậy ah !3

- Không được, mình là con trai, phải mở lời trước chứ, đấng nam nhi gì mà để không khí thế này ?! - tôi thầm nghĩ, hít một hơi thật sâu, cố lấy hết can đảm để phá vỡ sự im lặng.43

- À, nhà Dương ở đâu vậy ?!43

Nói xong, tôi muốn tự đập đầu vào cái cây gần đó !8

- Nhà Dương trên đường ABC, phường XYZ, quận X, Tâm đi một lát là tới !

- Đường ABC ha ?!43 - tôi lẩm bẩm, gãi đầu, mặt mày ngơ ngác như vừa bị rơi vào mê cung.29

Tôi mới chuyển lên đây chưa lâu, đường xá còn mù tịt, nghe cái tên đường là đã thấy rối như tơ vò rồi ah !29

- Là đường nào Dương ?! - quá mất mặt3

Thùy Dương nghe tôi hỏi thì khóe môi khẽ cong, như đang cố nín cười:39

- Tâm không biết đường ABC sao ? Đường lớn ngay gần đây thôi, Tâm đi từ đây qua hai ngã tư là tới !

Tôi nghe xong, vẫn ngơ ngác, gãi đầu mạnh hơn, mặt càng đỏ:43

- Ờ… hai ngã tư… mà ngã tư nào nhỉ ?!43

Thùy Dương nhìn tôi, ánh mắt thoáng dịu đi, rồi khẽ thở nhẹ, giọng pha chút bất lực nhưng vẫn có nét yêu chiều:

- Thôi, hôm nào qua thì để Dương dẫn đường cho, chứ không Tâm đi lạc mất !

Gì chứ, để con gái dẫn đường á ?3 Không đời nào lại để chuyện đó xảy ra được !3 - tôi thầm nghĩ

Rồi cái tôi nổi lên, tôi gân cổ phản đối ngay:43

Không cần đâu, Tâm tự đi được mà ! Đường ABC chứ gì, Tâm tìm được mà, không lạc đâu ! - tôi tuyên bố dõng dạc, cố tỏ ra tự tin, nhưng giọng hơi run, mặt đỏ lên vì ngượng, mắt đảo qua đảo lại như đang cố tìm xem đường đó ở đâu.43

- Lỡ lạc thật thì sao trời ?!23

- Tâm chắc không ? Mới vừa nói không biết đường mà, giờ đòi tự đi ? Đừng có lạc rồi quay ra trách Dương !

Thấy tôi như vậy, Thùy Dương thở dài, rõ ràng là bất lực với độ cứng đầu của tôi. Rồi sau đó, Thùy Dương đưa tay vào túi xách, lấy ra một chiếc điện thoại.

- Wow điện thoại cảm ứng luôn ah !35 - tôi sửng sốt43

Màn hình sáng lên khi Thùy Dương mở khóa, làm tôi không khỏi tò mò và tự hỏi:

Thùy Dương lấy điện thoại ra làm gì thế nhỉ ?! 43- mắt tôi dán vào chiếc điện thoại, quên cả việc gân cổ đòi tự đi43

Dù tôi chưa biết Thùy Dương định làm gì, nhưng chiếc điện thoại đã thu hút tôi:3

- Điện thoại của Dương cũng bự quá ha !43

- Hì

- Thằng Nam cũng có cái, mà nó nhỏ xíu á !85 Chắc dởm hơn của Dương rồi !43

- Không hẳn là như vậy đâu Tâm ! Của ông Nam là Iphone, còn của Dương là HTC !

- Ra là vậy ah ! - tôi gật gù43

Mà phải công nhận ! Điện thoại của Thùy Dương đẹp ghê !44 Màu đỏ nổi bật - à mà cũng không hẳn là màu đỏ !43 Nó màu trắng, nhưng cạnh viền thì màu đỏ ah !3

Điện thoại gì đâu mà mặt trước có cái camera tròn to bố tổ ở giữa, rồi còn có thêm đèn flash nữa chứ !3 Tôi có thấy điện thoại của người ta chỉ có đèn flash ở mặt sau thôi, kể cả cái điện thoại nhỏ xíu xiu - ai phôn ai phốt gì đó của thằng Nam !43 Chứ tôi chưa từng thấy điện thoại nào có đèn flash ở mặt trước, cho tới khi gặp chiếc điện thoại HTC này !35 Xịn xò ghê ah !43

- Sau này tôi ráng học cho giỏi, rồi xin mẹ mua cho một cái mới được hehe !43 - tôi quyết tâm

Nghĩ là vậy, chứ khi biết giá của nó thì tôi ê mặt luôn !36 Gần 13 củ đó mấy thím !39 Đắt dữ ! 39Chắc tại do nhà tôi nghèo ah !43 Lúc ra tiệm hỏi mấy chị nhân viên là, điện thoại HTC có đèn flash phía trước với camera tròn to, bị người ta cười quá chừng luôn đó.39343

Sau thì, tôi được mẹ mua cho con điện thoại là Nokia trắng đen - à nhầm,43 Lumia 630 á mấy thím !3 3 củ rưỡi ah ! 3Nói về con máy này thì phải nói là quá nhiều kỷ niệm đáng nhớ - cảm giác vui sướng, khi lần đầu được mua cho chiếc điện thoại, mà còn là cảm ứng nữa chứ !43

Rồi cái cảm giác ức chế do con máy này mang lại cũng có luôn !43 Lumia thời đó cũng hot chứ bộ, đủ thứ màu luôn, xanh, đỏ, tím, vàng các kiểu con đà điểu !43 Máy mượt khỏi phải bàn luôn ah ! Do nó cũng là một hệ điều hành đóng, tương tự giống như iOS của Apple ah !43 Cái apps store của Lumia thì lỏ thôi luôn, pó tay chấm com...3

Tới giờ tôi vẫn còn giữ nó đây hehe...33 Giờ chắc nó cũng thành đồ cổ rồi nhỉ ?!43 Mang ra đấu giá chắc kiếm được kha khá mấy thím nhỉ ?!85 Đùa thôi, chứ có trả trăm triệu tôi cũng khum bán !85 Vài tỷ thì may ra tôi còn xem xét...43

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hồi Ký : Nàng Heo Nái
Quay lại truyện Wǒ ài nǐ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thanh Điền

Trả lời

1 tháng trước

bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

1 tháng trước

Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@

Ẩn danh

keylele

Trả lời

2 tháng trước

1x. hosng

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

2 tháng trước

Kk

Ẩn danh

An quên mật khẩu

Trả lời

3 tháng trước

Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

3 tháng trước

Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>

Ẩn danh

An quên mật khẩu

3 tháng trước

:))

Ẩn danh

Nguyễn Anna

Trả lời

3 tháng trước

Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

3 tháng trước

Hiu hiu... :>

Ẩn danh

alex phạm

Trả lời

4 tháng trước

truyện hay đấy bác

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

4 tháng trước

xiè xie :>