Logo
Trang chủ

Chương 117

Đọc to

"Em cũng định nói nhưng em sợ anh chửi…. Tại đợt trước anh nói với em đừng nhắc đến chữ Nga trước mặt anh. Mà sao anh biết chị ấy tên Nga?"

"Thì biết thôi, Linh Nga, nói cho đầy đủ. Mà tí nữa mày về nhà mà ngủ đấy nha, anh không cho mày ngủ ở đấy đâu."

"Vâng, em biết rồi, hay anh đến đây liên hoan cùng đi, tiện thể cảm ơn chị ấy luôn vụ hôm nọ chăm sóc anh say ấy."

"Nhưng mà ngại, đến có được không?"

"Đến đi, không sao đâu, chị ấy hiền lắm, dễ tính nữa. Đến cảm ơn đi."

"Ờ, vậy tí đến anh gọi."

Lục đục quần quần áo áo, xịt nước hoa rồi đi. Chẳng hiểu sao mình lại như vậy nữa, mình muốn nhìn thấy mặt cô ta. Đến đầu ngõ điện cho thằng Nhật ra đón, xách theo ít nước ngọt và đồ ăn thêm ít hoa quả nữa. Bước vào cửa thì có mỗi cô ta + Ngọc đang ngồi dưới chiếu. Cô ta nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn. Xem xung quanh thì có vẻ cô ta cũng uống được mấy cốc bia rồi, đồ ăn thì còn vịt quay với lạc cộng với ít giá đỗ xào mướp.

"Chào cô, chào Ngọc." tôi cười.

"Chào anh." giọng cô ta ngà ngà say.

"Anh ngồi đi." Ngọc nói. "Anh Nhật nói anh đến, anh ngồi đi, bọn em vừa mới uống thôi."

"Ừ, cứ để anh tự nhiên."

Thằng Nhật rót bia ra cho tôi.

"Anh Tùng hôm nay đến đây là để cảm ơn chị đấy chị Nga."

"Linh Nga, cái thằng này." tôi nói nhỏ với Nhật.

"À, anh í đến đây cảm ơn chị Linh Nga vì hôm trước anh í say chị chăm sóc anh í."

 

Đề xuất Voz: Ước gì.....
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN