Logo
Trang chủ

Chương 120

Đọc to

Tôi lên phòng làm việc tiếp. Nhưng tại sao bác Tuân lại gọi mình đến nhỉ? Mình mới nhận hồ sơ của bác ấy vài hôm mà, làm gì đã xong. Hay là bác ấy sốt ruột nên gọi mình sang để giục làm cho xong. Mải mê đến trưa thì có điện thoại. "Đầu Thạch Cao" calling.
"Alo."
"Sao hôm nay tự nhiên tôm lại gọi cho rồng thế nhỉ?"
"Anh rảnh không?"
"Có việc gì?" – tôi tỏ vẻ cứng rắn.
"Tôi gặp anh một lát được không?"
"Hôm nay tôi bận rồi. Có gặp thì gặp luôn bây giờ, tôi tranh thủ giờ nghỉ trưa." – tôi nham hiểm cười.
"Vậy thì anh ra quán café..."
"Giờ luôn hả?"
"Vâng, ra luôn đi, tôi đợi."

Xong rồi cô ta cúp máy. Tôi vội vàng chạy xuống hầm lấy xe, gặp Trang dưới tầng 1.
"Anh đi đâu đấy? Gì mà chạy như ma đuổi thế?"
"Anh đi đòi nợ." – tôi cười.
"Ơ, thế anh không ăn cơm à? Hay em mua đem lên phòng cho anh nhé?"
"Thôi, em đi ăn đi. Anh không ăn cùng em được đâu." – tôi hớt hải nói với lại.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Gia Tộc: Ta Có Một Bản Vạn Linh Đồ Giám
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN