Logo
Trang chủ

Chương 121

Đọc to

Trời thì nóng, tôi vội vàng phi xe đến quán café. Cô ta đã ngồi đó rồi. Hôm nay cô ta mặc một cái váy liền màu trắng, để lộ chiếc cổ trắng ngần.
"Anh đến rồi đấy à?"
"Trời nóng mà cô ăn mặc hở hang thế này hả?" – lúc sau nghĩ lại thấy mình hỏi ngu thật!
"Ơ, trời nóng mặc váy cho mát. Mà mặc gì thì liên quan gì đến anh?"
"Tất nhiên là... không liên quan rồi." – tôi cười. "Thế cô gọi tôi đến đây có việc gì?"
"Tôi..."
"À, từ đã. Em ơi." – tôi gọi phục vụ. "Cho anh cốc nước cam như của chị này nhé." – tôi quay sang cô ta cười.
"Anh thích uống nước cam nhỉ?"
"À, tôi mới thích thôi, uống nước cam đẹp da, lại còn chống ung thư nữa." – tôi cười.
"Nhưng mà nhìn anh uống nước cam buồn cười lắm."
"Có gì mà buồn cười, cũng chỉ là uống nước thôi."
"Lúc anh cầm cái ống hút ấy, xong còn chống tay lên cằm nữa, đáng yêu cực." – cô ta cười tít mắt.
"Ơ hay, cô để ý tôi đấy à?"
"Tại vì gặp anh, tôi chỉ thấy một điểm dễ thương là lúc anh ăn uống thôi."
"Chuyện, ai như cô uống nước cam như kiểu voi uống "phi-la-tốp" ấy. Uống xong cốc nước cam bỏ xuống bàn 'cộp' một phát. À mà thôi, có chuyện gì nói đi."
"Tôi..."

Đề xuất Voz: Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN