Logo
Trang chủ

Chương 204

Đọc to

- Thôi đi luôn đi, càng sớm chợ càng có đồ ngon.
- Tôi trả tiền nha.
- Trả tiền gì cơ ạ?
- Thì tiền đồ ăn hôm nay, cô không định mời tôi về ăn luôn à, người gì mà chậm hiểu.
- Đang định mời, hì.
Tôi lai cô ta đi chợ, mua ít đồ ăn và rau. Lúc về ghé qua quán tạp hóa, tôi mua chục lon bia và ít nước ngọt. Đem về phòng trọ cô ta nấu ăn. Nhìn phòng con gái cũng sạch sẽ, ngăn nắp, không bừa bộn lắm.
- Anh ngồi đi, để tôi đi nấu cơm.
- Ngồi không à, hay tôi ngồi nhìn cô làm nhé? :big_smile:
- Đúng là hết việc. Anh nhặt rau dùm tôi đi. Mà đừng nói anh không biết nhặt rau nhé, thiếu gia được cưng chiều vậy cơ mà.
- Cô nghĩ tôi bất tài vậy à, đưa rau đây.
Cô ta lấy cho tôi một cái rổ và đưa tôi một bó rau muống. Tôi lúi húi ngồi nhặt, thỉnh thoảng lại ngước nhìn cái dáng cô ta đang đứng rửa thịt với cá. Đang nhìn thì bị cô ta quay lại.
- Anh nhìn gì vậy?
- Không nhìn cô đâu mà lo.
- Không nhìn tôi mà anh nhìn về phía này làm gì. Thế mà bảo biết nhặt rau, cọng để một bên, ngọn để một bên, anh nhặt lung tung thế à?
- Tại cô... cứ làm tôi mất tập trung. Thôi cô ngồi xuống đây nhặt rau với tôi đi.
Cô ta rửa xong miếng thịt và cá, ngồi xuống đối diện tôi. Tôi thì cứ len lén nhìn cô ta.
- Linh Nga này.
- Gì cơ ạ? - Nói xong cô ta lại cúi mặt xuống như kiểu lỡ lời.
- À, tôi định nói cái gì quên mất rồi. Hề.
- Anh đừng như vậy nữa đi, thừa hơi, bất thình lình.
- Vậy là có tật mới giật mình.
Hai đứa cứ ngồi nhặt rau, chẳng ai nói với ai câu nào. Bất ngờ điện thoại tôi reo.
Mama calling

Đề xuất Voz: Ngày Ấy Ở Hiện Tại
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN