"Tiên sư cái thằng này, ra đây tao nói chuyện với cái máy à. Nói chuyện hẳn hoi mà mày cứ ậm ờ vậy."
"Hôm trước tao lái xe đưa Trang đi mua quần áo cửa hàng mày. Mày còn nhớ tao lái xe đưa Trang đi bị ngã xe không, Linh Nga làm tao với Trang bị ngã. Xong rồi vào viện hết mấy triệu viện phí, tao cho Linh Nga nợ. Hôm gặp ở cửa hàng mày, cô ta bị Trang nói không ra gì, tao quên cũng không nói với Trang là cô ta nợ. Trang thì cứ tưởng cô ta không trả tiền tao."
"Thế à, sao mày không nói sớm. Thảo nào mấy hôm nay tao thấy nó buồn với hay nghĩ đi đâu ấy."
"Ừ, nghĩ cũng khổ, tự nhiên tao kéo nó vào cái mớ bòng bong này."
"Khó nhỉ, một bên em Trang, một bên em Nga."
"Linh Nga, nói cho đủ chữ vào." – Tôi quát.
"Thì Linh Nga, mai tao trả lương con bé. Mày giải quyết sớm đi, sao không xin cho Linh Nga nó vào làm ở đâu đó, anh chị họ mày làm ngân hàng với kiểm toán nhiều lắm mà."
"Từ từ, là gì của nhau đâu mà xin. Thằng ngu này."
"Ừ, mà thích thì nói mẹ ra, tán mẹ đi. Để lâu c*t trâu hóa bùn. Mày ngu lắm. Đã ngu còn khó tính kén chọn."
"Nhưng cái vấn đề ở đây là tao ngại, mày xem từ trước đến giờ tao chủ động nói yêu con nào chưa, đến người yêu đầu tiên nó cũng tán tao trước."
"Vứt mẹ cái suy nghĩ đó đi, không yêu phí tuổi thanh xuân, miếng ăn đến mồm rồi còn chê."
"Thôi, giờ thế này đi, mày cứ về trả tiền cho cô ta đi, để tao tính. Mà tông môn, 2 cái váy 1 triệu 350k, lần sau làm cho tao cái thẻ thành viên giảm 20%, mỗi lần vào hàng mày không mất tiền trăm thì mất tiền triệu."
Đề xuất Voz: Gặp gái trong hoàn cảnh siêu lãng man.