"Thôi thôi, hai đứa cứ đi, mai bác đi cùng bác trai cũng được. Cả tuần hai đứa đi làm rồi, đi chơi cho thoải mái."
"Vâng ạ!"
Đến khi ăn xong, tôi lai cô ta về. Trên đường đi cô ta cũng chẳng nói gì. Tôi cũng chẳng nói gì, cứ đi như vậy. Đi được một đoạn thì tôi phải phanh gấp. Tôi không cố tình nhưng cô ta lại ôm lấy tôi. Mọi hôm cô ta chỉ để tay đằng trước chứ không ngồi ôm như thế này. Được một lúc thì cô ta chỉ đặt tay hờ ở hông tôi.
"Anh Tùng."
"Hả?" Tôi giật mình.
"Chị Trang, chị hôm trước là người yêu anh à? Sao anh không đưa chị ấy về nhà?"
"Đưa về rồi. Nhưng không phải người yêu. Sao?"
"Em hỏi vậy thôi, nhưng hôm đến cửa hàng... sao hai người..."
"Cô bé làm cùng công ty thôi. Cô không phải để ý đâu."
"Em thấy chị ấy được mà, sao anh không yêu chị ấy."
"Em không biết...." Cô ta ngập ngừng. "Chị ấy giỏi này, công ăn việc làm tốt, gia đình chắc có điều kiện, lại xinh xắn."
"Nhưng tôi không thích, có sao không?"
Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyết Ưng Lĩnh Chủ