Logo
Trang chủ

Chương 232

Đọc to

"Mà này, chuẩn bị mua cho bố cái tivi smart. Hôm qua đọc báo bố thấy có loại tivi LED mới, xem đỡ hại mắt hơn LCD."

"Bố thích mua hãng nào?"

"Samsung hoặc SONY thôi, hôm qua bố xem giá cái 40 inch đâu hơn 20 triệu. Cái đấy có cả chuột với bàn phím đi theo, có cả internet wifi nữa."

"Vâng, để con lo."

Gần 5 giờ, mẹ tôi và cô ta đi chợ về nấu cơm. Cô ta cũng ở lại ăn cơm. Trong bữa cơm, cô ta cũng nói chuyện vui vẻ. Bố mẹ tôi thực sự quý cô ta, nhìn cái cách mà mẹ tôi đối xử với một người mới gặp như vậy thì tôi hơi ngạc nhiên. Mẹ tôi vốn khó tính, nhưng mẹ tôi mà quý ai thì quý lắm.

"Linh Nga này, bác mua váy cho cháu, cháu cầm về mà mặc nhé, hôm trước bác vội về quên không nói, cháu mặc đẹp lắm."

"Vâng ạ."

"Gớm, cứ như hai mẹ con đến nơi không bằng." Tôi nói chen vào.

"Sắp rồi, Linh Nga nhỉ." Mẹ tôi cười.

"Ai lấy mà sắp?" Tôi lại nói kháy.

"Mày nói câu nữa là mẹ cho mày ra khỏi nhà đấy. Đùa thì đùa hẳn hoi chứ, mẹ không nói lại nhờn."

"Thì thôi không đùa nữa, ơ mà sao chiều nay em không đi làm à, giờ mới nhớ." Tôi hỏi cô ta.

"Em xin anh chủ shop nghỉ chiều nay rồi ạ, nghỉ cả ngày mai nữa."

"Thế à, vậy mai lại sang đây hai bác cháu mình đi chơi." Mẹ tôi có vẻ hào hứng.

"Mai Linh Nga đi chơi với con rồi, mẹ đợi lượt sau đi."

"Hai mẹ con nhà này lại tranh nhau một cô gái. Hay nhỉ." Bố tôi cười.

"Dạ, cháu với anh Tùng mai đi chơi rồi, hay là chúng cháu đi một lát rồi về ạ."

 

Đề xuất Voz: Kỹ Năng Tán Gái Cao Cấp
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN