"Thôi, đồ ăn ra rồi kìa," tôi vội lên tiếng để xoa dịu tình hình.
Nhìn chung, trong bữa ăn, ai cũng tỏ ra hòa nhã nhưng lòng dạ thì không ai biết. Chỉ có Q. Nga vẫn ngồi im lặng, với thái độ không quan tâm như ngày xưa cô ấy từng có khi tôi đi chơi với bạn bè. Còn tôi, tôi ngồi nói chuyện với Đức, như thể Q. Nga không hề có mặt ở đó, bởi vì anh em chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau.
Bất ngờ, Q. Nga hỏi tôi:
"Anh dạo này công việc thế nào?"
"Vẫn bình thường."
"Hai người yêu nhau lâu chưa?"
"Đủ lâu để hiểu nhau chị ạ," Trang xen vào.
"Ừ, chị cũng mong là vậy. Nhưng mà hôm qua anh Tùng đi với người khác mà, không phải em."
"Hôm qua? Hôm qua hai người gặp nhau à?"
"Hôm qua anh đi ăn với bạn," tôi nói.
"Hôm qua anh đi với con gái à?" Trang hỏi tôi.
"Ừ, trưa qua anh đi ăn với bạn, có gặp Q. Nga."
"Cũng đúng. Người nào đi cùng ai cũng thấy xinh đẹp. Chẳng bù cho chị ngày xưa," Q. Nga nói.
"Chị, nói gì thế? Có gì để khác nói đi," Đức vội chen vào, quay sang nói với Q. Nga.
Khuôn mặt Q. Nga tỏ vẻ bất mãn, như thể đang khinh bỉ người đối diện. Sự xuất hiện của Trang và Q. Nga dường như đã phá hỏng buổi trưa của tôi và Đức. Gần cuối bữa ăn, Trang hỏi:
"Chị có người yêu chưa, chị Nga?"
Đề xuất Đô Thị: Cực Phẩm Thiên Sư