Logo
Trang chủ

Chương 297

Đọc to

"Mượn gì mà mượn lắm thế? Lúc nãy anh mượn rồi mà. Em không phải là người dễ dãi đâu!"
"Thì em thấy anh cũng đâu phải người dễ dãi đâu, đâu phải tay ai anh cũng cầm đâu."
"Nhưng mà để làm gì?"
Không để Linh Nga nói hết câu, tôi lần lượt nắm lấy tay cô, vòng qua bụng mình.
"Ngồi sát vào đi."
"Anh tính lợi dụng em đấy hả? Đừng nghĩ em hiền!"
"Muốn lợi dụng thì anh đã lợi dụng em lâu rồi."
Linh Nga ngồi sát lại một chút.
"Em có muốn hoàn hảo không?"
"Hoàn hảo cái gì anh?"
Tôi dùng tay trái vỗ vỗ vào vai phải của mình rồi nói:
"Em dựa đầu vào vai anh đi."
"Tại sao?"
"Khi em ôm anh như thế này, dựa đầu vào vai anh như thế này, người đi đường nhìn thấy họ sẽ nghĩ anh và em là một đôi, còn tình cảm nữa. Thế là hoàn hảo."
"Anh đúng là... lắm chuyện."
Một lúc sau, Linh Nga dựa đầu vào vai tôi thật. Tôi lâng lâng bay bổng. Tự nhiên thấy cuộc sống thật thú vị. Cảm giác mà Linh Nga mang lại không giống như Trang. Nó khác hẳn, không vội vã, không cầu kỳ. Tôi chỉ cần có thế thôi!
"Đến ngõ nhà em rồi này. Anh đưa em vào nhé!"
"Mọi hôm toàn bắt em đi bộ vào, hôm nay anh hào phóng thế."
"Dần dần rồi cũng phải thay đổi chứ," tôi cười.
Tôi chở Linh Nga vào bên trong ngõ, đến cổng tạm biệt cô ấy.
"Anh sẽ suy nghĩ đến lời em nói hôm nay."

Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Thế Võ Thần
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN