Logo
Trang chủ

Chương 298

Đọc to

"Em nói gì ạ?"
"Sẽ gặp Q.Nga một lần."
"Vâng, tùy anh. Mà thôi anh về đi kẻo muộn. Về thì đi ngủ luôn nhé, đừng có thức khuya!"
Tôi đứng ngẩn người khoảng mười giây.
"Ơ kìa, anh không về à? Lại ngây mặt ra đó thế?"
"Tự nhiên anh lại không muốn về," tôi cười. "Tự nhiên lại có người giục anh ngủ sớm."
"Thế thì anh cứ đứng đấy nhé, em vào nhà đây." Nói xong, Linh Nga chạy tọt vào nhà, để tôi ngồi trên xe mà cứ tủm tỉm cười.
Suy cho cùng, hôm nay tôi tỏ tình không thành vì cuộc điện thoại đó cũng là một cái lợi. Tôi thực sự muốn làm cho Linh Nga nhiều hơn, muốn dành sự toàn tâm toàn ý cho cô ấy. Nhưng nghĩ đến Q.Nga, tôi lại băn khoăn. Rồi tôi quyết định hôm sau gọi điện cho Q.Nga.
"Alo, anh à?"
"Cô rảnh không? Anh muốn nói chuyện."
"Hôm nay em sợ không đi được."
"Trưa nay anh rảnh. Không gặp hôm nay thì không có lần sau đâu."
"Vâng, thế thì trưa. Gặp nhau ở đâu ạ?"
"Ở quán... Thế nhé."
Nói xong, tôi cúp máy. Làm việc đến 11 giờ trưa thì tôi đứng dậy đi gặp Q.Nga. Đến quán, cô ấy đã ngồi chờ sẵn.
"Anh đến rồi đấy à. Em ơi, cho chị một cà phê nâu đá nhiều sữa."
"Không em ơi, cho anh nước cam."
"Anh không uống cà phê à? Mà cũng phải, anh thay đổi cho nên không uống những thứ ngày xưa anh thích là điều đương nhiên."
"Ừ, uống cà phê làm gì cho đắng thêm. Cuộc đời này đã đủ đắng lắm rồi. Dù có nhiều sữa, tôi vẫn thấy nó đắng lắm."
"Anh đừng nói thế được không?"
"Mà có chuyện gì? Hôm qua cô gọi muốn gặp tôi mà, có gì thì nói luôn đi."
"Em muốn giải thích. Thật ra mọi chuyện không như anh nghĩ đâu

Đề xuất Voz: Nhẹ Nhàng Đêm Khuya - Câu Chuyện Tuổi 23
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN