"Vâng lại cứ để đấy, đứng dậy xem đi rửa cốc chén rồi quét nhà đi. Bố con nhà mày ở nhà chả giúp được cái gì."
"Tôi vẫn đi chợ nấu cơm rửa bát còn gì. Vậy mà suốt ngày kêu." – bố tôi nói.
"Thôi, để con làm." – Cơ mà thỉnh thoảng bố tôi cứ làm một câu giật hết cả nảy. Buồn cười mà không dám cười.
Linh Nga lai mẹ tôi đi đâu tôi cũng chẳng rõ, còn mỗi hai bố con ở nhà.
"Tùng, chuyện con bé Trang thế nào rồi?"
"Dạ, con cũng chưa có cơ hội nói với Trang, giờ con mà nói ra không biết sẽ thế nào."
"Bố thì nghe qua qua thôi, bảo ngày xưa con giúp nó nhiều, mà nó thích con, nó không dám nói ra đúng không?"
"Vâng."
"Với cá tính của con bé thì cũng khó đấy, phải khéo không con bé nó sốc."
"Con đang tính vài hôm nữa sẽ nói chuyện với Trang. Chứ như thế này con bối rối lắm. Con quý Trang lắm, như em gái vậy."
"Bây giờ có Linh Nga nữa, nên phải khéo léo cả đôi đường, không Linh Nga nó lại tủi thân. Cái giống đàn bà nó hâm hâm dở dở lắm. Nhớ lấy nha, nhu cương đúng lúc vào. Mình là phải tâm lý con ạ. Chơi đòn tâm lý đàn bà nó mới sợ."
"Bố, giờ bố đi tán gái được đấy, tâm lý thế."
Đề xuất Tiên Hiệp: Toàn Cầu Cao Võ