Cái thằng, bố nói vậy thôi, có người yêu, có vợ thì phải giữ. Linh Nga nó xinh thế, thế nào cũng bao nhiêu thằng dòm ngó. Cho nên lúc nào cũng phải hâm nóng tình cảm hai đứa, nghe chưa. Bố ngày xưa yêu mẹ bố biết rồi!"
"Hề, bố không phải lo. Cái đó con biết mà."
"Đấy là bố cứ nói thế, không thừa đâu."
Bố tôi cũng thuộc dạng tâm lý, còn chỉ tận tình cho tôi phải làm như thế nào. Kể cũng đúng, tâm lý phụ nữ mà nắm bắt được thì mình rất có lợi. Lâu lắm rồi về nhà mà cảm thấy thoải mái lạ lùng thế này. Tôi đi thu dọn nhà cửa. Một lát sau thì mẹ tôi với Linh Nga về. Tay xách nách mang chả biết mua cái gì.
"Mẹ mua cái gì thế?"
"Đây, hai cái quần xì, hai cái áo ngắn tay mặc đi chơi với hai cái quần ngố."
"Cái gì vậy mẹ, con có bảo mẹ mua đâu." – tôi ngượng chín mặt.
"Gớm, mọi lần toàn mẹ mua còn gì, ngại cái gì mà ngại. Người yêu chứ có phải người ngoài đâu."
Linh Nga thì cứ đứng tủm tỉm cười. Tôi cầm bộ quần áo chạy tọt vào bên trong cất đi. Mẹ tôi định làm cái gì không biết nữa. Cất đồ xong ra ngoài thấy mẹ tôi và Linh Nga lỉnh kỉnh xách đồ ăn với vài thứ linh tinh, chủ yếu là đồ ăn.
Buổi tối ăn cơm xong, Linh Nga xin phép:
Đề xuất Tiên Hiệp: Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu