Logo
Trang chủ

Chương 318

Đọc to

– Dừng chủ đề dễ thương! Cháu mà còn nói nữa là anh xử đấy.
– Thế giờ chuyển chủ đề đáng yêu được không anh? Thỏ đế thỏ đế! – Cô ấy cười như vớ được vàng.
– Không, anh không nói chuyện với cháu nữa đâu.
– Giận kìa! Giận thì cháu đi ngủ đây. – Linh Nga định đứng dậy.
– Từ đã, ngồi xuống anh bảo. – Tôi vỗ vỗ xuống đầu hiên nhà.
– Gì thế anh?
– Cảm ơn cháu nha!
– Ơ, sao lại cảm ơn cháu?
– Thì cảm ơn vì cháu về đây với anh.
– Về đây ông bà với hai bác quý mến cháu cũng vui anh ạ! – Giọng Linh Nga có vẻ trầm xuống. – Mọi người mà biết cháu không phải người yêu anh thì thế nào nhỉ?
– Suỵt, nói nhỏ thôi. Ông bà ngủ tỉnh lắm đấy!
– Vâng, cháu thấy có lỗi với ông bà, nhất là với hai bác nữa anh ạ.
– Thôi, không phải nghĩ ngợi gì đâu, để từ từ anh lo.
– Anh lo làm sao? Rồi sau này mọi người lại nghĩ cháu không ra gì. Giấu được một lần chứ có giấu được mãi đâu.
– Đừng có lo, anh sẽ giải quyết. – Tôi cười và xoa đầu Linh Nga. – Mà cháu có muốn mai đi chơi không?
– Đi đâu cơ ạ?
– Đi bển.
– Bển là đi đâu ạ? Biển hả anh?
– Ừ. Có thích đi chụp ảnh không? À mà thôi. Anh đề nghị cháu mai đi với anh, làm mẫu cho anh chụp.
– Nhưng mà ngại lắm. Mà hôm trước ảnh anh chụp cho cháu đâu? – Linh Nga xòe tay ra hỏi.
– Anh để ở máy trên nhà rồi. Mai lên anh gửi cho. Mai đi nhé!
– Đi cũng được, nhưng mà lỡ sáng mai mẹ anh lại gọi đi đâu thì sao?

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người [Dịch]
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN