Logo
Trang chủ

Chương 334

Đọc to

"Con chào ông bà, bố mẹ con đi đây ạ." Tôi nói.

Linh Nga thì chạy lại đến bên bà tôi và ôm lấy bà.

"Bà ơi, bà ở nhà giữ sức khỏe nhé, mấy hôm nữa con về chơi với bà. Con chào ông con đi ạ, ông cũng giữ sức khỏe nhé!"

"Ừ, hai đứa đi cố gắng bảo nhau mà làm ăn, giữ sức khỏe nữa."

Xong, Linh Nga lại đến chỗ bố mẹ tôi đang đứng ngoài hiên nhà.

"Con chào hai bác con đi ạ. Mà bác ơi." Linh Nga quay sang mẹ tôi. "Bác nhớ ăn uống đầy đủ, không lại như hôm nay thì mệt lắm đấy ạ."

"Ừ, thôi hai đứa đi đi, mấy hôm nữa bác lên." Mắt mẹ tôi rưng rưng.

Thật sự tôi không muốn đi chút nào, muốn nói lắm, muốn ở lại lắm. Tôi không dám khóc, tình cảm của mọi người dành cho tôi quá lớn, vậy mà...

Tôi và Linh Nga chín giờ tối mới bắt đầu ở nhà đi. Ngồi trên xe, Linh Nga dựa đầu vào vai tôi và hỏi:

"Anh không muốn đi đúng không?"

"Ừ, mà sao em biết?"

"Em thấy anh cả tối cứ buồn buồn, với lại em hiểu mà."

"Từ trước đến giờ chưa bao giờ anh dám đứng trước mặt bố mẹ anh và nói 'Con yêu bố mẹ'. Khó nói lắm, anh không nói được."

"Anh không cần nói, bố mẹ cũng hiểu mà. Anh đừng buồn nữa."

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN