"Bình thường thì rõ là nghiêm túc, mà nhiều lúc thì như trẻ con không bằng." Cô ấy vừa cười vừa lẩm bẩm.
"Em không thích à, thích anh làm ông già khó tính hả?"
"Có ai nói không thích đâu. Hì."
Tôi đi pha sữa, Linh Nga nấu xong mì và rán trứng xong, hai đứa ngồi đối diện nhau ở bàn ăn.
"Để anh nếm xem nào."
"Nếm gì cơ ạ?"
"Mì tôm."
"Anh toàn lắm trò, mì tôm em pha vừa, không mặn đâu mà sợ, việc gì phải nếm."
"Ờ, để xem trứng rán thế nào." Tôi giả vờ ăn thử. "Ui giời, mặn thế!"
"Mặn à anh, để em xem nào, không để em rán quả khác cho nha." Linh Nga đứng dậy cầm đĩa trứng định đem đi.
"Đùa thôi, ngon lắm, em ăn đi." Tôi cười.
"Anh đừng có trêu em nữa đi, toàn bắt nạt em với tranh thủ cơ hội thôi."
"Hề, yên tâm, sau này em có rán trứng mặn hay nhạt anh cũng ăn hết. Kể cả bị cháy."
"Nói thật không đó, chỉ sợ đến lúc trứng ở nhà không ăn lại đi ra ngoài tìm món khác mới lạ thôi!"
"Thật mà!"
"Cái này phải để xem xét đã, mà anh ăn nhanh đi, rồi đưa em đi làm nữa."
"Ừ, em ăn đi."
Đề xuất Voz: Con đường đã đi qua