Tôi cũng đi ra ngoài, và giật tay cô ta lại.
- Cô đến đây là có ý định gì?
- Em đến mua quần áo thôi mà. - Mặt tỉnh bơ.
- Tôi nói cho cô biết, cô mà còn đến đây lần nữa, đừng có trách tôi.
- Tại sao? Anh sợ em làm gì cô bé bán hàng kia hả? À, anh cũng không tò mò về cái thứ em định đưa cho anh à?
- Tôi không quan tâm đến thứ đó, tôi không cần biết. Nhưng cô định làm gì thì chấm dứt ngay đi. Đừng có cái kiểu không ăn được thì đạp đổ.
- Tùy anh nghĩ sao thì nghĩ, nhưng anh quá lời rồi đó. - Tôi chưa chửi cô là may, cô nhìn lại cô xem, không trang điểm không biết nhìn cô tôi có nhận ra không nữa. Về lo cho bản thân trước đi rồi hãy đi lo chuyện người khác.
- Em đã nói anh không gặp em thì em sẽ chủ động tìm đến anh. Còn hôm nay là tình cờ gặp. Vả lại em cũng không muốn nói bây giờ. Thôi em về đây.
Nói xong, cô ta cũng lên xe taxi đi về. Tôi trở lại trong thì cả Linh Nga, Vũ, Huyền đều ngồi ở đó.
- Mày làm gì thế? - Thằng Vũ hỏi.
- Không có gì. Mà cô ta đến đây lâu chưa, Huyền?
- Trước khi anh đến một lúc thôi ạ.
- Anh, anh ngồi xuống uống nước đi đã, gì mà lúc nào người cũng thấy toàn mồ hôi. - Linh Nga đưa cho tôi cốc nước lạnh.
- Bực mình thế. - Tôi lẩm bẩm.
- Thôi, hạ hỏa đi, mà sao nó lại biết cửa hàng tao nhỉ?
- Mày hỏi tao, tao hỏi ai? - Tôi cằn nhằn.
- Thôi, đưa Linh Nga về đi, về nhà nấu cơm ăn uống nghỉ ngơi, nghĩ ngợi nhiều mệt óc.
- Em chuẩn bị đồ đi, mình đi về. - Tôi quay sang Linh Nga nói.
- Vâng, đợi em xíu nhé. - Cười.
Đề xuất Kinh Dị: Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ