- Sun xoăn vào đây làm gì. Đi ra ngoài.
- Nhà thì có ba người mà lại cho con ra rìa à. - Tôi cười.
- Anh đi tắm đi, sau này không có mẹ anh cứ vào đây giúp em được rồi, còn bây giờ thì không cần. Hì.
- Yên tâm, đàn ông thời đại mới, thời đại chuẩn là phải biết vào bếp nấu cơm, phải biết tự đi mua phở về ăn khi không có vợ ở nhà. - Tôi cười.
- Mẹ cho tiền mày đi mua phở về đây này. Đi không? - Mẹ tôi hắng giọng.
- Dạ thôi, hôm nay con không thích ăn phở. - Tôi cười.
- Tưởng thích. - Mẹ tôi tủm tỉm cười.
Có điện thoại của thằng Quân gọi về.
- Ờ, tao nghe.
- Mày ăn cơm đi nhé, tao phải đi tiếp khách với bác Tuân.
- Ừ, có gì nữa không?
- Hết rồi, thế nha, tao đang bận.
Nói xong nó cúp máy luôn.
Lát sau cơm nước xong xuôi, tôi cùng Linh Nga ra phòng khách ngồi chơi.
- Tùng, máy mẹ có vào được "phây" không?
- Phây gì mẹ? - Tôi ngạc nhiên.
- Phây búc chứ còn cái gì.
- À có chứ.
- Sang chỉ cho mẹ dùng cái, tao cứ thấy bố mày ở nhà chụp ảnh mấy giò phong lan, cây cảnh rồi bảo đưa lên phây.
- Haha, bố cũng dùng rồi à.
- Mẹ thấy dì với mấy bác cũng dùng, mày lập cho mẹ cái nick rồi hướng dẫn mẹ cái.
Đề xuất Bí Ẩn: Lê Minh Chi Kiếm