Logo
Trang chủ

Chương 428

Đọc to

Tôi vừa bước vào nhà, đã mời cô ta ngồi.
"Cô uống gì không?"
"Em uống gì cũng được ạ."
Tôi rót một ly nước cam từ tủ lạnh và mang ra cho cô ta.
"Anh vẫn ở một mình à, hay là cô bé bán hàng kia cũng ở cùng anh?"
"Ở một mình thì sao? Ở cùng thì sao?"
"Em hỏi thế thôi, anh vẫn chẳng bỏ được cái tính lạnh lùng như ngày xưa."
"Có vấn đề gì thì nói thẳng đi, tôi không có nhiều thời gian!"
"Thật ra, hôm nay em đến đây, em chỉ muốn nhìn thấy anh, nói chuyện với anh."
"Cô nói có thứ gì cho tôi xem cơ mà?"
Cô ta rút hai tờ giấy trong túi ra và đặt lên bàn.
"Đây là hai tờ giấy rất quan trọng đối với bản thân em, ngay lúc này. Anh xem đi."
Tôi nhấc tờ giấy lên, nó được đặt cẩn thận trong một phong bì. Mở ra bên trong thì...
"Đây là bức thư duy nhất và bức thư đầu tiên anh viết bằng tay cho em."
Cầm bức thư trên tay, tôi vẫn còn nhớ những câu chữ mình đã từng viết. Trong lòng có chút xúc động khi nhớ lại những gì mình đã làm, đã hết mình vì tình yêu đó, vì cô ta. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra, quá khứ chỉ để nhìn lại, và hiện tại, tình yêu đó đã chết. Tôi không thể tha thứ cho người đã từng dẫm đạp lên tình yêu của tôi!
"Cô giữ lại làm gì? Giờ nó quan trọng với cô chứ có quan trọng với tôi đâu?"
"Anh xem nốt tờ giấy còn lại đi."
Tôi xem nốt tờ giấy còn lại thì đó là một tờ giấy xét nghiệm. Tôi hơi giật mình, cũng có chút gì đó rất khó nói.
"Tôi tưởng cô khỏi rồi, sao giờ lại sang độ 2?"
"Em không biết, em đã gục ngã, và em cố gắng nhưng mọi chuyện với em dường như đã chấm hết rồi. Chắc có lẽ đây là quả báo." Cô ta có vẻ thoáng buồn.
"Cô không định điều trị à?"
"Có, nhưng chẳng biết kết quả thế nào." Cô ta thở dài.

Đề xuất Tiên Hiệp: Nô Lệ Bóng Tối
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN