"Thì để anh yêu em nhiều hơn em yêu anh. Hiểu không?"
"Anh này, nói linh tinh. Thật ra lúc đầu em ghét anh lắm. Người gì mà mặt lạnh tanh, xong còn bày tỏ thái độ không galant với con gái nữa chứ. May mà rơi vào tay em nên không bây giờ cũng ế rồi. Heheh."
"Vậy mà có người cứ đâm đầu vào. Với lại trông cùi cùi thế này thôi mà nhiều cô theo phết đấy." Cười.
"Em biết anh có nhiều hot girl theo đuổi rồi, cho nên em biết thân biết phận em." Mặt bí xị.
"Anh trêu tí thôi mà." Tôi véo má Linh Nga.
"Mà ăn cơm thôi anh."
Đang ăn cơm, Linh Nga nói với tôi.
"Anh này, em lo quá."
"Có chuyện gì hả em?"
"Bố gọi điện cho em lúc chiều bảo mai về quê. Anh có về cùng em không?"
"Anh tưởng là chúng mình thống nhất là cả hai đứa về rồi mà."
"Vâng, nhưng em vẫn lo anh ạ."
"Không phải lo, em không thấy bố ủng hộ mình à? Quan trọng là giờ giải thích cho mẹ thôi mà."
"Nhưng mẹ em mê tín mấy cái vụ bói toán lắm, rồi tuổi tác không hợp nhau nữa. Nói chung là em thấy sợ ấy."
"Mình cũng đâu có phải không hợp tuổi, tuổi hai đứa có phải nằm trong tứ hành xung đâu. Giờ quan trọng là phải cho bố mẹ biết chúng mình yêu nhau, với lại anh tin là với điều kiện bây giờ thì anh có thể lo được cho em. Hiểu không?"
"Vâng, mong là mọi chuyện không sao."
Bỗng có tiếng chuông. Tôi ra mở cửa thì thấy mặt thằng Nhật đang nhăn nhở đứng ngoài.
"Anh, anh ăn cơm chưa?"
"Đang ăn. Đi đâu về mà trông mày nhem nhuốc thế kia?"
"Em vừa đi học về, mệt quá, có gì ăn không em đang đói."
"Bố mẹ cho tiền lại hết rồi chứ gì?"