Tôi cũng bất ngờ, vì không nghĩ là Trang và Linh Nga sẽ gặp nhau sớm như vậy. Nhìn đôi mắt Trang rưng rưng xen lẫn chút uất hận, thất vọng…
- Anh... - Trang đánh rơi bịch đồ ăn còn đang xách trên tay.
- Em chào chị. - Linh Nga bối rối chào.
- Đợi anh mở cửa. Có gì vào nhà nói. - Tôi nói với Trang.
- Như thế này rồi anh còn muốn nói nữa à?
Trang tiến lại gần tôi, vung tay lên và tát tôi một cái. Đau, thực sự đau lắm! Đôi mắt ấy nhìn chăm chăm vào tôi, và tôi cũng chỉ biết đưa ánh mắt ra chỗ khác, tôi không dám nhìn thẳng vào đôi mắt cô bé. Nhưng thôi, đằng nào cũng không giấu được mãi.
- Vào nhà đã rồi nói chuyện.
- Từ nay, anh đừng quan tâm đến em nữa. - Những giọt nước mắt tuôn ra từ khóe mắt cô bé. Trang vội vàng lấy tay lau chúng rồi chạy đi ra thang máy.
Tôi cảm nhận được những giọt nước mắt ấy chỉ chực tuôn ra, ngay lúc này hoặc bất cứ lúc nào. Cô bé đang kìm nén nỗi đau mà không thể nói nên lời.
- Anh, anh đi theo chị ấy đi, nhỡ...
- Không!
Đề xuất Tiên Hiệp: Đế Quốc Bóng Tối