Logo
Trang chủ

Chương 75

Đọc to

Gọi điện cho cô bé yên tâm, dù sao thì hôm nay cũng cảm ơn em Trang. "Cái đuôi của anh".
Lăn qua lăn lại, vuốt vuốt điện thoại thì đập vào mắt cái số "nợ kia". Muộn rồi, lấy máy ra gọi chơi xem thế nào.
"Alo."
"Cô chưa ngủ à?"
"Chưa, anh có chuyện gì gọi tôi muộn thế?" - Giọng nhẹ nhàng.
"À, có nhiều chuyện, đòi tiền, hỏi thăm tình hình, nhưng vấn đề chính là hỏi xem cô ngủ chưa thôi."
"Anh có vẻ rảnh rỗi nhỉ, mà không sợ người yêu ghen hả, điện cho tôi giờ này?"
"Đã sợ thì không gọi, mà đã gọi thì không sợ."
"Anh nói luôn vấn đề chính đi, có chuyện gì? Tiền tôi chưa có trả anh đâu."
"Tôi buồn lắm!"
"Người như anh mà cũng biết buồn cơ à? Có tiền như anh mà cũng buồn, thì người như tôi, tôi đang trong tình trạng dưới cả cái mức buồn của anh thì gọi là gì?"
"Dưới mức buồn à, là thảm hại, mất niềm tin vào cuộc sống."
"Đúng rồi đấy."
"Sao cô không đập đầu vào tường chết đi, hoặc muốn nhẹ nhàng hơn thì ra mua vỉ thuốc ngủ, muốn kịch tính hơn thì nhảy cầu hoặc thắt cổ rồi hôm sau được lên báo, ít nhất cũng để lại được tiếng tăm!"
"Anh... Tôi thấy anh chẳng nói được câu nào tử tế. Được chiều từ nhỏ, nhà giàu nên coi thường người khác à?"
"Cứ cho là thế đi, mà cô thất tình à?"
"Anh hỏi làm gì? Tôi phải kể cho anh hả?"

Đề xuất Voz: Nhật ký đời tôi
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN