Logo
Trang chủ

Chương 76

Đọc to

"Không kể thì thôi. Không biết cô tìm được việc chưa nhưng mà nếu cần tiền thì alo tôi cho vay, lấy lãi ít hơn lãi ngân hàng. Mà nghĩ cho cùng thì tôi lấy cô hai triệu rưỡi tiền phí bệnh viện là còn rẻ đấy. Đã thế cô lại còn không biết lối mua quả cam hay cân đường hộp sữa đến thăm người bị nạn là tôi."
"Anh bị ảo tưởng đấy à? Tôi còn lo thân tôi chưa xong. Cam, sữa, đường, có tiền tự đi mua mà ăn."
"Cô đầu đất à, cái tôi cần là ý thức tự giác, biết điều của cô, chứ tôi cần gì mấy quả cam. Đúng là..."
"Mà tự nhiên tôi đi nói chuyện với tên dở hơi như anh làm gì, đàn ông kiểu gì mà tính toán như đàn bà."
"Tôi tính toán với những kẻ tôi thích tính toán, có sao không."
"Sao cái đồ ẩm ương như anh, tôi đang thảm hại, không có việc làm anh lại còn đổ thêm dầu vào lửa."
"À, hóa ra là chuyên không có việc làm hả. Đến làm ô sin cho tôi, tôi trả ba triệu một tháng bao ăn uống."
"Đừng có mơ, thà chết tôi không làm ô sin cho kẻ như anh."
"Có chí khí, thà chết tôi cũng thuê cô làm ô sin cho tôi nhé, cãi chủ như đúng rồi."
"Anh... Tức chết mất."
"Thôi, chào cô, tôi đi ngủ. Cô tính làm sao chết cho thanh thản, chứ đang tức mà chết thì không thoải mái đâu."

Không biết mình nói với cô ta như thế có quá đáng lắm không. Nghĩ lại, chưa bao giờ mình nói với một người con gái nào như vậy. Nhưng mình thích cãi nhau với cô ta, lúc cô ta lúng túng lắp bắp mình lại buồn cười. Mà nghĩ cũng tội, việc làm không có, tiền thì chắc hôm trước đi vay để trả mình, giờ chẳng biết còn đồng nào không? Tự nhiên nhớ đến thằng Nhật, lại gọi cho nó để mai gặp nó thăm dò tí xem sao.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Tại Đem Chính Mình Sửa Chữa Thành Cuối Cùng Yêu Ma
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN