Gọi xong cúp máy, trong lòng suy nghĩ nhiều, không biết là mình làm như thế này có đúng đắn không nữa. Lúc nào cũng vậy, gặp khó khăn hay vào bước đường cùng lại gọi chị. Mình vừa đi chơi với gái về, không vào nhà được, tội lỗi với chị còn rành rành ra đấy, mà giờ không có chỗ ngủ lại gọi chị…để ngủ nhờ…
Chị bước ra đồ bộ màu trắng, tóc xõa, mang đôi dép lào Apple với gương mặt không được vui vẻ lắm, cũng đúng thôi, chị đang say giấc mà, lúc 3 giờ sáng có lẽ là lúc người ta say giấc nhất. Nhưng cũng có thể lắm chứ là chị đang buồn mình, đang suy nghĩ đến đây, em bỗng dưng lạnh gáy, nổi da gà…Cái lạnh này còn hơn cái lạnh của thời tiết lúc này, cái lạnh vào lúc 3h sáng.
Chị mở cửa ra, không nói gì rồi vội vàng bước vào. Dẫn xe vào nhà mà vừa đi vừa nghĩ “Biết nãy ở nhà đợi thêm xíu nữa có hay hơn không!?”. Dẫn xe vào nhà, tự mình ra đóng cổng, khóa chốt vào nhà đóng cửa trong nhà. Bước vào phòng chị, sự im lặng đến đáng sợ, chỉ còn lại tiếng chạy o o của chiếc điều hòa trên kia. Nhìn lên giường, thấy chị nằm trên đó, quay mặt ra phía ngoài, phía trong chị còn để cái gối ôm ngay giữa. Bình thường thì cái gối này chỉ để đặt ở dưới để lót chân, ngay chỗ đầu gối ấy, cho dễ ngủ. Chắc đến đây ai cũng hiểu là chị giận thật rồi. Leo lên giường với tâm trạng nặng nề, nhẹ nhàng nằm xuống…Quơ cái Remote chỉnh điều hòa sang chế độ quạt, chồm qua người chị kéo mền lên cho chị. Xong lại nằm xuống và suy nghĩ linh tinh…
- Em ngủ chưa?
- Anh đừng nói gì hết…
Chắc chị giận lắm rồi, không biết nói gì thêm. Trả lại sự im lặng cho căn phòng. Nằm suy nghĩ rằng mình đang làm gì!? Đúng hay sai? Làm sao để bỏ được bản chất trong người mình…sau đó chìm vào giấc ngủ…
Không biết là mấy giờ, nhưng đã có ánh sáng ngoài cửa sổ, chưa có tia nắng nào cả. Ai đó nắm lấy tay mình lắc mạnh...
- Anh ơi! Làm gì mà nóng quá nè…
Vâng! Mình bị sốt. Cảm giác lạnh trong người mình tuy rằng cơ thể đang nóng bừng bừng kia. Từ khuya đến giờ mình toàn rúc người vào cái chăn vì lạnh. Giờ giật mình dậy, cảm giác mệt mỏi, con mắt mở ra cay xè… Cái tội đêm qua đi chơi về khuya, không đem áo khoác. Lúc vào chơi Countdown thì nóng chảy mồ hôi, vừa ra ngoài là cảm giác lạnh cóng không bệnh cũng uổng…
Chị bước xuống giường, mở cửa phòng đi đâu đó. Một lúc sau chị lại bước vào, đặt lên trán mình 1 cái khăn vừa ngâm với nước ấm, cảm giác ấm thật là dễ chịu.
- Anh sốt rồi. Nằm ngủ tý nữa đi. Em đi mua cháo cho anh ăn.
Chị bước ra khỏi phòng, mình lại chìm vào giấc ngủ. Đang ngủ nghe cái gì đó vừa ấm, vừa lạnh chạy lên khuôn mặt mình, mở mắt ra…
- Anh nằm im, để em lau người cho. Sốt cao lắm, đi chơi cho lắm vào.
- Anh xin lỗi!
- Chuyện đó tính sau, anh lo cho mau hết bệnh đã…