Tối thứ ba:
Đêm ấy, chúng tôi nghe thông báo hoãn xem thời sự cùng bốn đại đội. Thế là tôi quyết định mượn cái thẻ ra vào quân sự của thằng Dũng để rủ Trang đi ăn ốc.
Ai dè, con Yến khốn nạn lại vô duyên vô cớ hùa theo một lũ bánh bèo lẽo đẽo đi ăn trực. Ban đầu chúng nó còn ngại ngại, nhưng nghe con Yến bảo tôi bao thì đôi mắt sáng như ruồi thấy... ấy.
Khổ thân tôi lắm, nghèo còn mắc cái eo. Nhưng lỡ đâm lao thì đành ngậm ngùi tấp vào một cái máy ATM ven đường lấy ít "máu" để hiến cho cái "lũ động vật kiếm ăn theo đàn" ấy.
Quán ốc tôi dẫn nằm trong hẻm nhưng cũng thuộc dạng nổi tiếng. Bởi vậy, lúc bọn tôi đến nơi thì chỉ còn một cái bàn và ba cái ghế thôi, nên tôi phải hì hục chạy qua chạy lại như một thằng ô-sin để gom từng cái ghế cho bọn nó.
Đã thế, trong lúc tôi còn lờ đờ vì mệt thì chúng nó ngồi gọi món làm tôi xém nữa té ghế:
- Dì ơi! Lấy cho cháu bốn đĩa ốc bưu to, hai đĩa ốc hút và vài chai nước ngọt... có ăn gì nữa thì con gọi sau nhé!
Định mệnh cứ như đúng rồi ấy!... Ôi đời! Nhìn tụi nó ăn mà nước mắt nước mũi của tôi thấm vào từng khúc ruột, chỉ sớm mong cho chúng nó nghẹn họng mà chết cmn đi. Ngẫm lại thì thấy cái đồng tiền mà ba mẹ chu cấp cho ăn học bây giờ giống như đang trải chiếu cho chúng nó ngồi lên đầu mà cúng vậy.
Xót xa như thế thì ăn uống có nổi không? Từ đầu đến cuối buổi, tôi không nói không cười mà chỉ nhìn tụi nó hút ốc như hút từng giọt máu vậy. Trang thì thấy thái độ tôi lạ lạ nên chồm người qua hỏi:
- Luân bị gì thế? Sao nhìn mãi mà không ăn gì vậy?
- Ờ thì đau bụng thôi... nên cũng không muốn ăn - Tôi kiếm cớ.
- Thế mà còn rủ đi ăn ốc! Hâm à?
Nghe Trang trách yêu như thế làm tôi cũng có chút phần dễ chịu, nhưng mà đuối lý rồi nên đành phải ngồi mà hút đua với tụi nó cho lại vốn.
Lúc tính tiền thì tổng thiệt hại là 154 cành, mấy con bánh bèo cũng có đòi góp gió cơ mà trước mặt Trang thì bản tính sĩ diện của tôi lại không muốn như vậy, nên vuốt mặt vuốt mũi mà ôm trọn.
Trên đường đi về thì có ngỏ ý xin đi cùng nói chuyện với Trang cơ mà nàng thấy ngại ngại với lũ ấy nên cũng nhẹ nhàng lựa lời từ chối tôi. Nói thẳng ra thì cái mục đích rủ Trang ăn ốc để hai đứa tìm hiểu, gia tăng tình cảm với nhau hơn, nhưng kế hoạch của tôi lại bị con Yến chơi chiêu làm cho phá sản. Thế là tôi ấm ức, tức tối chạy thẳng một mạch về phòng cho bỏ ghét.
Về đến nơi thì cũng có nhận được tin nhắn xin lỗi của Trang giải thích này nọ thế kia, nhưng mà lẫy đếu quan tâm lắm nên vứt điện thoại qua một bên rồi nằm như một đống... trôi sông.
Lũ bạn khốn nạn hình như cũng mới đi chơi bi-da về, thấy tôi có vẻ thảm thảm nên rủ tôi qua phòng 14 đánh bài cởi nút áo. Nghe thế thì tôi cũng ham hố phi qua phòng tụi con gái ngay lập tức, thì biết là tụi nó chỉ ngồi đánh bài uống nước bình thường. Đờ mờ! Ức vờ lờ.
Đúng 8h45 thì tất cả bọn tôi tạm biệt lũ con gái về phòng thay đồ chuẩn bị tập trung.
Xuống đến nơi thì lão thầy hôm nay mới nhậu về nên cũng xuề xòa vài câu dặn dò rồi cho cả đại đội về phòng. Hôm nay tôi cũng cảm thấy hơi buồn nên nhắn cho Trang một tin chúc ngủ ngon rồi cũng lên giường ngủ thẳng.
———————————–zZZzzzzzzzzzzz
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Giới Thiệu: Đấu Phá Thương Khung