Em và mình, nếu nói là chặt thì cũng chặt đấy, nhưng nếu nói là lỏng thì cũng lỏng vô cùng! Em biết tất cả mọi thứ về mình, nhưng những gì mình biết về em lại không nhiều. Hơn nửa năm quen nhau, ngoài một vài info về đại học, công việc, gia thế, bố mẹ em và Hà, cô bạn thân của em ra, thì mình hầu như không biết gì về bạn bè, họ hàng, quá khứ và cả mấy cái đuôi của em nữa! Em lúc nào cũng bí ẩn, khó hiểu, giống như tình cảm của em dành cho mình vậy!
Có lẽ mình sẽ không bao giờ biết được em đối với mình như thế nào nếu không nhờ thằng bạn mình. Chuyện mới xảy ra cách đây được hơn 1 tháng thôi. Chả là mình có thằng bạn chơi với nhau từ hồi cấp 2. Năm 2000, gia đình nó chuyển đến Kiên Giang, từ đấy mất liên lạc với nó luôn. Đùng một cái, mình nhận được thư bảo là nó sẽ về chơi 2 ngày. Nó về thật! Thế là cả đám hơn chục thằng kéo nhau đi nhậu. Hôm ấy cả bọn say mềm, chỉ còn 1, 2 thằng là tỉnh táo. Tính đến nay thì đấy là lần say thứ 3 của mình. Thực ra mình không muốn say đâu, nhưng mà nó mời chả lẽ không uống, hơn 12 năm mới gặp lại thì từ chối thế nào được!
Say sưa thế nào mà mình vẫn lết được đến nhà nghỉ. Vào phòng, mình rút điện thoại ra gọi cho em. Lúc ấy mình say thật rồi. Em đến thì mình đang nằm lăn lóc dưới sàn. Em xốc nách mình dậy, đưa lên giường. Lúc ấy mình nói trong cơn say:
- Em ngủ với thằng nào mà bây giờ mới đến?
- Anh nghĩ anh là ai mà hỏi tôi kiểu đấy?
- Thằng đấy nó có gì hơn anh mà em ngủ với nó rồi mới đến với anh?
- Anh im đi, anh nghĩ tôi đến đây để nghe anh xỉ vả à?
Nói xong em nhặt túi xách và bước về phía cửa. Mình bật dậy, nắm cổ tay em, không cho em đi. Bốp! Mình ăn 1 tát của em, tỉnh cả người. Em quay lưng lại, không thèm nhìn mình, tiếp tục bước đi, mình chạy đến chắn ngang cửa. Ôm chặt em vào lòng và hôn em. Em vùng vẫy, cố thoát ra khỏi vòng tay mình. Vùng vẫy mãi không được, em cắn môi mình, bật cả máu! Mình đau quá, buông em ra và bế thốc em lên giường. Mình ghì em xuống, lại hôn em. Lần này em không cắn nữa, mà để yên cho mình giày vò. Trong nụ hôn ấy, có vị mằn mặn…
Sáng dậy đau môi khủng khiếp! Mình với tay lấy điện thoại thì thấy 1 mẩu giấy em để lại:
- Em không muốn gặp lại anh nữa. Chào anh!
Mình đọc xong mẩu giấy đó thì lôi thuốc ra đốt. Đầu óc mình lúc ấy trống rỗng, chả nghĩ được gì. Em đã như thế thì mình cũng chẳng cần nữa. Dây vào ba cái chuyện yêu đương đúng là phiền phức! Mình đứng dậy vệ sinh cá nhân, trả phòng rồi về nhà. Có đến công ty cũng chẳng có tâm trí mà làm việc. Cả buổi sáng mình nhốt mình trong phòng đốt thuốc. Nằm ngẫm nghĩ 1 hồi, thấy mình đã sai khi nói với em như vậy, mình rút điện thoại ra, gọi cho em, em không bắt máy. Mình nhắn tin cho em: “Anh xin lỗi!”
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Bắt Đầu Làm Tông Chủ (Dịch)