Logo
Trang chủ
Chương 55

Chương 55

Đọc to

Liệu tôi có nằm mơ không? Người đang chăm chú nhìn tôi đó là em, em học cùng lớp với tôi ư? Ngay cả nằm mơ tôi cũng không dám mơ em học cùng lớp với tôi. Bất giác tôi không đi nữa mà tôi đứng lại nhìn em và em cũng nhìn lại tôi, một lần nữa cả lớp nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu, thấy hành động của mình quá thô thiển, tôi đi thật nhanh về cuối lớp nơi mà còn một chỗ trống dành cho tôi. Sao cuộc đời tôi lại trớ trêu thế này, ông trời muốn đùa giỡn với tôi sao, tôi đã một phần nào muốn quên em đi, quên đi mối tình đơn phương suốt hai năm này, vậy thì tại sao lại cho tôi cùng em học chung một lớp?? Tại sao?? Tại sao... ??? Vậy là cái tên Mai Ngọc Hiếu kia là em ư?? Tôi phải làm gì với em bây giờ?? Lảng tránh em như lúc tôi không có đủ dũng khí tặng sô-cô-la cho em, hay là bình thường hóa quan hệ với em như chưa có chuyện gì xảy ra??? Ôi!! Đầu tôi như muốn nổ tung ra làm nghìn mảnh...

Cuối cùng tên tôi cũng được ghi trong danh sách lớp 10A5, tôi sợ phát run lên cứ tưởng mình bị trượt cơ. Lớp tôi sĩ số là 45 người, nhưng trong số 45 người đó tôi chả quen ai cả ngoài em ra, tôi thấy mình thật là cô độc. Ngày khai giảng qua đi tôi bắt đầu bước vào lớp 10, vậy tôi đã là học sinh cấp ba rồi đấy! Ngộ thật. Nghe các anh chị khóa trước nói học cấp ba vui lắm, nhưng tôi chả thấy vui gì cả, vào lớp mà cứ như vào nhà tù ấy, đứa nào đứa ấy nhìn nhau như người xa lạ. Những ngày học đầu tiên cô giáo cho phép thích ngồi đâu thì ngồi, nhưng không được ngồi 5 người một bàn, vì thế bọn nó ngồi túm tụm lại với nhau, con gái ngồi với con gái và con trai cũng như vậy, do tôi chả quen thằng con trai nào trong lớp nên tôi ngồi bừa vào một bàn còn sót một chỗ, hi vọng ngồi với bọn nó tôi có thể kết thêm bạn ở cái trường cấp ba này. À quên, lớp tôi đã thay đổi chủ nhiệm đó là cô mà không phải là thầy nữa, bọn lớp tôi mặt đứa nào đứa ấy đều hiện lên hai chữ: Chán nản, vì cô giáo chủ nhiệm có vẻ hơi nghiêm khắc, mới vào nhận lớp mà cô đã quát tháo bọn tôi rồi, chả bù cho thầy giáo chủ nhiệm cũ, thầy hiền khô à.

Kiến thức lớp 10 đối với tôi khá là mới mẻ, do nhà tôi không có điều kiện đi học thêm như những bọn cùng trang lứa nên tôi khá là bỡ ngỡ, môn toán tôi còn hiểu vì tôi có kiến thức toán từ cấp hai nên cấp ba chỉ nâng cao thêm một chút thôi, còn mấy môn khác thì tôi không hiểu cho lắm đặc biệt là môn văn. Cấp hai học mấy thể loại văn như: Tự Sự, Miêu Tả, Biểu Cảm... Tôi đã thấy khó rồi, bây giờ lên cấp ba học thêm thể loại văn Lập Luận, Chứng Minh nữa, tôi dự đoán trước kiểu gì môn văn điểm tổng kết của tôi chắc là thấp nhất.

Một tuần trôi qua đi thật nhanh, thế là tôi đã là học sinh cấp ba được một tuần rồi, 1 tuần với bao nhiêu kiến thức mới, bạn mới, những nội quy mới của trường cấp ba. Tôi cũng đã kết bạn được với mấy thằng con trai cùng bàn còn hội con gái tôi chả quen một ai cả. Suốt một tuần đó tôi chả bắt chuyện với em, tôi coi như em không tồn tại ở trong lớp và em cũng vậy em cũng không thèm nói chuyện với tôi. Cấp ba cũng như cấp hai, học hết tiết 4 của ngày thứ 7 là có một tiết dành cho buổi sinh hoạt, cô giáo chủ nhiệm tổ chức một buổi sinh hoạt lớp, vì là tuần đầu tiên sổ đầu bài toàn được điểm 10 nên không bị nghe "Cải Lương" của cô giáo, cô chỉ lại chỗ ngồi mà thôi. Vẫn như hồi học cấp 1, 2 vẫn là một nam nữ ngồi xem kẽ với nhau để đỡ nói chuyện, nhưng các cô đâu có biết là xếp như vậy có khi còn nói chuyện nhiều hơn nữa ấy, có khi còn nảy sinh tình cảm nữa "Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà ^^". Tôi được cô giáo xếp vào bàn thứ ba đối diện bàn giáo viên, kế bên tôi là một đứa con gái là "hoắc là huơ", đầu tóc lại còn xoăn xoăn nữa chứ, nhìn ngố không thể tả được, tính tình lại nhí nha nhí nhảnh như trẻ con nữa, nó mới chuyển đến ngồi cùng tôi mà đã bắt chuyện với tôi rồi.
- Bạn ơi! Bạn tên gì vậy?? - Nó hỏi mà mắt nó còn chớp chớp, may mà mồm nó không đớp đớp, nếu mà đớp đớp tôi xin cô chuyển chỗ luôn. hehe
- Sơn!
- Sơn tức là Núi hả, tên cậu ngộ nhỉ, còn tớ, tớ tên Vân tức là Mây, rất vui khi ngồi cùng bàn với cậu!
- Ừ... - Tôi đáp lời nó mà không mấy thiện cảm.
- Con trai gì mà ít nói thế, ít nói vậy không có người yêu đâu!
- Nói nhiều như bạn cũng không có người yêu đâu!
- Xí... xí... Tớ có người yêu rồi... lêu... lêu, mà coi cái mặt bạn kìa nhìn cũng dễ thương chứ bộ, nhưng mỗi tội hơi lạnh, Haizzz... Mình phải ngồi với cục nước đá rồi...
- Mày nói ai là cục nước đá đấy hả??? - Tôi giận quá mất khôn nói lớn tiếng với nó.
- Ơ... Sao lại gọi tớ là mày??
"Hai em kia trật tự" – cô giáo chủ nhiệm nhắc nhở hai đứa chúng tôi. Vậy là tôi phải ngồi với con nhỏ mắc dịch bị bệnh nói nhiều, nó mới nói có một tí mà đã bị cô giáo nhắc nhở rồi, cuộc đời tôi từ bây giờ trở đi thê thảm rồi híc... híc... Kế tiếp con nhỏ nói nhiều là cậu bạn tên là Long, tiếp nữa là cô bạn tên là Nga.

"Mai Ngọc Hiếu" – tiếng cô giáo chủ nhiệm
"Dạ... có em"
"Em ngồi bàn thứ 2"
"Dạ... vâng"
Chuyện gì đang xảy ra thế này?? Tôi không thể tin vào mắt mình được nữa, cô giáo xếp em ngồi trước bàn của tôi, ông trời cũng thật là khéo trêu ngươi, đã cho tôi học cùng lớp với em bây giờ lại cho em ngồi trước mặt của tôi nữa. Còn nữa em được cô giáo chọn làm tổ trưởng của tổ tôi nữa, tôi nhớ hồi lớp 8 em đã mắng tôi vì tội không đeo khăn quàng lúc em ở trong đội cờ đỏ của trường, còn bây giờ em là tổ trưởng em có quyền quản lý mọi thành viên trong tổ trong đó có cả tôi, liệu tôi với em có được như ngày xưa nữa không... ????

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Khấu Vấn Tiên Đạo (Dịch)
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN