Logo
Trang chủ
Chương 60

Chương 60

Đọc to

Chúng tôi là vậy, nói chuyện với nhau rất thoải mái, tôi toàn xưng hô "Mày, tao" với nó, còn nó thì "Ông ông, tôi tôi", tôi thấy xưng hô theo kiểu "Bạn, tớ" với nó cảm giác cứ làm sao ấy, không gần gũi cho lắm, tốt nhất là cứ xưng hô Phở Bò như vậy lại hay. Còn với em, ngay cả trong mơ tôi cũng không dám xưng hô "mày, tao" với em, vì sao lại thế, tôi cũng chỉ biết hát vài câu này thôi: Vì sao lại thế, tại vì sao lại thế, sao không thế này mà lại là thế kia... Có ai biết bài hát này không nhỉ ^ ^!

Tôi không ngờ là những lúc nói chuyện với Vân, em lại nghe hết. Không biết em có nghe cái đoạn mà tôi nói abc.. xyz không nhỉ híc híc.

- Sơn ơi! Cậu có cuốn "Xin Lỗi..." phải không?? - Em ở bàn trên quay người xuống hỏi tôi.

- Ừ.. Đúng rồi tớ có cuốn đấy, sao vậy Ngọc Hiếu?

- Cậu có thể cho tớ mượn được không, tớ đang muốn đọc cuốn đấy!

- Cậu chậm chân mất rồi, cuốn đấy chị tớ cho bạn mượn mất rồi!!

- Ui! Chán thế tớ nghe thấy người ta bảo cuốn đấy hay lắm!

- Híc.. Chán thật, nhưng tớ có cuốn "Yêu anh hơn cả tử thần", cậu có mượn không??

- Cậu có cả cuốn đấy nữa hả, sao nhà cậu lắm truyện hay thế!

- Hì.. hì.. Thế cậu có mượn không??

- Tất nhiên là có rồi, mai mang cho tớ mượn nhé!

- Yes!! Xin tuân lệnh xếp! – tôi đưa tay lên đầu như kiểu chào trong quân đội.

Hành động bột phát đó của tôi đã làm cho em bật cười. Em đâu có biết là em làm như vậy thì tôi đảm bảo 100% là ban đêm khi mọi người đang chìm đắm trong giấc ngủ thì có một thằng điên không ngủ mà cứ cười tủm tỉm một mình không. Tôi yêu em, yêu tất cả cái gì thuộc về em, nhưng tôi yêu nụ cười của em nhiều hơn cả. Tôi muốn làm những gì tốt đẹp nhất để nụ cười luôn xuất hiện trên đôi môi của em. Tình yêu của tôi dành cho em thật đơn giản, tôi muốn là tất cả cho em, mặc dù một chút tình cảm từ em thôi, nhưng như vậy trong lòng tôi đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.

Về đến nhà, việc đầu tiên tôi làm đó là phi vào tủ đựng truyện để tìm cuốn truyện mà tôi hứa cho em mượn. Tìm thấy nó rồi, nhưng do dấu vết của thời gian và qua tay nhiều độc giả, nó đã không còn được mới nữa. Tôi lại phải hì hục cắt cắt dán dán lại cho thật đẹp, để khi đưa cuốn truyện đến tay em, coi nó như là chủ nhân của nó vậy. Suốt cả đêm tôi không tài nào chợp mắt được, tôi mong trời sáng nhanh quá trời luôn. Tôi nằm mà viễn cảnh ra lúc đưa cuốn truyện cho em, em vui quá kiễng chân lên thơm vào má tôi. Đấy chỉ là mơ ước thôi, nó sẽ không bao giờ trở thành hiện thực được. Nằm nghĩ lan man là tôi ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Sai Thế
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN