“Ăn tát giờ, vậy đó, cũng không có gì mập mờ để anh phải băn khoăn, chỉ là em hơi yếu lòng phút đó, em cũng đã nghĩ xem tất cả có phải thực sự nghiêm túc, ít nhất là với em, em đã tự hỏi em xác định được điều gì để tất cả trở nên nghiêm túc hay không..”
“Và em xác định được cái gì?”
“Anh là thằng khốn.”
“What the fuck? Okay, I’m the bad.”
“Very badddd..”
“Thế thì nấu cơm đi, đói lắm.”
“Không cần đâu.”
“Tốt, tôi đi ăn ngoài.”
“Tôi thách anh bước ra đấy.”
“Đưa ví đây.”
EN chặn đường bằng cách nhét sâu cái ví dưới đệm, khổ ghê.
“Đợi chút em nấu. Xong anh đưa em đi dạo nhé.”
“Không cần đâu.”
“Tốt, tôi tự đi một mình.”
“Tôi thách cô đấy.”
“Thách nhầm đối tượng rồi.”
EN nháy mắt cười rồi bước ra khỏi cửa, để lại cái nụ cười xinh đẹp đó đã ám ảnh suốt nửa đời người..
Em mông lung đủ thứ trong đầu rồi cũng thấy bản thân chưa làm được cái gì gọi là nghiêm túc, liệu rằng đây có phải là một mối quan hệ nghiêm túc để xác định lại tất cả cho cả hai đứa? Đùa à, nghiêm túc bỏ mẹ ra ấy chứ.
Đi tắm rửa xong xuôi cho nhẹ đầu thì em bước xuống nhà khi cảm thấy mùi spaghetti thơm nức.
“Hú hú, cũng có tí kinh đấy.”
“Lại giở trò tởm lợm.”
“Hê hê, mà dạo này thanh niên H của em im ắng nhẩy.”
“Anh thích có chuyện với nó à?”
“Không, hỏi thế cho đỡ vui.”
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Kinh Khủng Tu Tiên Lộ