Logo
Trang chủ

Chương 18

Đọc to

Sau khi các tiết mục được biểu diễn hết, ở phần trao giải, hạng mục "Xuất sắc và Ấn tượng nhất" thuộc về "quả bom" của tụi mình. Em đã nhảy cẫng lên sung sướng, rồi tự nhiên Em hôn vào má mình các bạn ạ. Để mình nói cho các bạn dễ hình dung thì tuy chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, nhưng cái hôn đó làm mình "tan chảy" luôn. Ai đã từng có tình yêu đầu là mối tình học trò thì sẽ hiểu nó phê và sướng cỡ nào khi được người ấy "phát" cho cái hôn đầu tiên. Phê như con tê tê và sự phấn khích của người được hôn cứ như các bạn "estasy" vậy đó, mình đơ cả mấy phút. Nụ hôn đầu của Em và của mình thì ngay sau khi hết đơ, do mình chồm qua vội quá nên mình hôn vô môi Em luôn, và nó kéo dài như vô tận cho tới lúc lũ "lính" nó la ầm trời Em mới đẩy mình ra, rồi sờ lên môi, sau đó qua qua cắn vai mình rồi lí nhí nói: "Nụ hôn đầu của người ta là dành cho người yêu mà, cái đồ độc ác". Lúc đó, mình hét lên giữa sân trường: "Chòi ôi, đại ca phê quá rồi tụi bay ơi!", mình hét xong rồi mới đứng hình vì thiên hạ dòm mình và Em từ lúc bước xuống sân khấu cho nên nãy giờ mọi hành động của mình và Em đều được tụi nó nhìn thấy. Em nhéo vào hông mình một phát "tóe lửa", mà hai hôm sau nó vẫn còn bầm. Hình như lúc đó Em xài hết 10 phần công lực của món "Cửu Âm Bạch Cốt Trảo" thì phải T_T.

Xong hết event trên trường thì như thường lệ, học sinh được thả về. Cả lớp mình kéo đi chơi vì thầy cô ở lại trường ăn tiệc, nên thống nhất chiều mới ghé nhà từng người để "quẩy" được. Trên đường đi, như mọi khi mình chở Em, Em ngồi sau cứ liên tục ngắt nhéo rồi cằn nhằn vì dám cướp nụ hôn đầu của Em. Vì lúc đó đang phê nên mình không thấy đau gì cả, nhưng sau khi về tới nhà thì cởi áo ra là cái lưng như cái mền rách T_T.

Tối đó, Em qua nhà mình. Mình thì ngồi trên sân thượng tập đàn. Mình nhớ rõ lúc đó mình đàn bài "My Love" của Westlife. Mình thì hâm mộ nhất các boy band huyền thoại như: Backstreet Boys, Westlife, N Sync... Tuổi thơ của mình gắn với các bài hát của họ vì nghe người lớn mở từ lúc 5-6 tuổi, rồi nghe suốt cho tới khi vô cấp 3 và cho tới tận bây giờ mình vẫn chỉ mê những bài vượt thời gian của họ. Mình vẫn còn giữ những món quà Em tặng là đĩa nhạc của những nhóm đó. Về mặt âm nhạc thì Em bị lây từ mình, và đây là điểm chung lớn nhất của hai đứa.

Trở về lúc đó thì Em qua lúc mình đang ở trần, khoe hết "ú lệ ba sườn lòi", và Em thấy cái lưng bầm nhầy của mình. Khẽ ngồi xuống đằng sau, Em chạm tay lên từng vết bầm rồi Em trách: "Bầm hết lưng rồi nè". Sau đó Em khóc ngon lành.

Đề xuất Voz: Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị
Quay lại truyện Hai chữ: bạn thân
BÌNH LUẬN