Logo
Trang chủ
Chương 12

Chương 12

Đọc to

Tuấn thấy đau ê ẩm ở đầu, cố gắng quay đầu sang hai bên nhưng cổ Tuấn lúc này mỏi rã rời, người thì như tê đi. Mở mắt, Tuấn thấy mình đang ở trong bệnh viện. Anh nhớ lại, chỉ nhớ hôm qua mình gặp chuyện gì đó trong nhà tắm, rồi lao ra ngoài bị xe đâm.

Tuấn cố gắng nhớ thêm là mình đã nhìn thấy cái gì, càng cố suy nghĩ thì đầu anh lại nhói đau lên.

"A..." Tuấn khẽ kêu lên rồi lấy tay lót dưới đầu, định ngồi dậy.

- Anh tỉnh rồi đấy à, ăn sáng rồi chuẩn bị đi khám nhé, giấy tờ trong ngăn kéo tủ đầu giường của anh đấy.

Chị y tá vừa nói vừa đưa thuốc cho những bệnh nhân khác cùng phòng.

- Ai đưa anh vào đây vậy em, anh sống có một mình mà.
- Người dân thấy anh tai nạn thì gọi cấp cứu thôi, đến sáng nay thì có một anh khác qua, rồi sau đó có người nhà anh đến làm thủ tục cho anh nhập viện rồi.
- Ai nhỉ? - Tuấn hỏi nhỏ.

Cùng lúc ấy Phong đi vào, tay xách cái túi có mấy hộp sữa và vài thứ lặt vặt khác, đặt túi đồ lên tủ, Phong nói: "Thế mày nghĩ còn thằng nào vào đây thăm mày, tao tưởng mày đi luôn rồi chứ."

Y tá thấy vậy cũng không xen vào câu chuyện của hai người nữa, đưa nốt chỗ thuốc cho mấy giường ngoài rồi ra khỏi phòng.

Tuấn ngồi dậy tựa lưng vào thành giường, hỏi: "Thế hôm qua mày gọi cấp cứu xong vào đây luôn à?"
- Tao không rảnh, sáng nay qua nhà mày thì mấy bác trong ngõ bảo mày tai nạn vào viện từ đêm qua rồi, cũng may khu này có mỗi cái viện này gần nhất nên tao cũng hỏi ra được phòng mày nằm, cứ hỏi có thằng nào nhìn mặt ngu mà hôm qua bị xe đâm đưa vô đây là bác sĩ chỉ nhiệt tình lắm à.

Phong vừa nói vừa cười như trêu thằng bạn, anh nói tiếp: "Sáng tao qua nói là người nhà của mày, rồi lục điện thoại trong túi quần mày gọi cho bác mày đến làm thủ tục nhập viện với đóng viện phí rồi đấy, bác mày đang xuống dưới nhà đi mua đồ ăn cho mày rồi, tẹo ổng lên, nên thôi cái này tao dùng."

Nói rồi Phong lục túi lấy hộp sữa rồi cắm ống hút uống ngon lành, kệ Tuấn nằm đấy nhìn mình.

- Phong này, Tuấn vừa nói vừa nhìn về cuối phòng, như đang cố nhớ lại sự việc xảy ra với mình tối hôm qua, cũng may là chỉ bị đập mạnh đầu làm Tuấn ngất đi chứ không ảnh hưởng gì nhiều. Tuấn không phải vì tai nạn mà không nhớ rõ ràng, mà lý do chính là mọi việc quá nhanh và kinh dị làm Tuấn không biết nên nói sao.
- Tối qua tao thấy thằng bé trong vụ giết người lột da, tao chạy ra ngoài nên mới bị xe đâm như vậy.
- Ơ thế bùa của ông Lâm hết thiêng rồi à mà nó vào tận nhà nhát mày thế?
- Tao không rõ, tao thấy trong phòng tắm, lúc đấy cũng gần nửa đêm rồi, tao hoảng quá lao ra ngoài có nhìn đường xá gì đâu.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Làng Quê, Thành Phố, Tôi và Em
Quay lại truyện Hiến tế
BÌNH LUẬN