Ngồi thêm chút nữa thì các chị em gọi về ăn cơm... Thằng Tuấn có vẻ ngại khi trở về nơi cũ, đối diện với cô chủ nhà... Cơ mà nó phải theo em thôi...
Chạy thế nào được... Hai thằng cũng ghé ngang tạp hóa làm ít bia về cơm nước cho mát... Về đến cổng thì gặp thằng Long và thằng H luôn thể...
Vậy là 4 anh em vào nhà luôn, không khí vui phết, kiểu như ngày Tết ấy... rộn ràng sôi nổi... Cô chủ nhà thì lâu không có con cháu ghé nhà chơi nên hôm nay nhìn cô vui lắm...
- Cô ạ, hôm nay bọn con tổ chức liên hoan nhà cô một hôm nhé, tí chiều con dọn dẹp lại nhé...
- Ừm, mấy đứa tới nhà chơi là cô vui rồi, cô già cả ở nhà thui thủi có một mình buồn lắm...
- Dạ, cô yên tâm, cô sắp có thêm con rể với cháu bồng ngay ấy mà...
- Cô cũng muốn vậy, mà hai đứa nó có chịu đâu...
- Dạ, thôi để con nói tụi nó cho cô... nhiều khi sang năm làm đám cưới cho bé chị, rồi cuối năm làm cho bé em luôn...
- Vậy thì tốt quá... thôi tụi con vô nhà đi...
Vậy là 4 thằng lót tót chui vô nhà, ngồi ở phòng khách còn các chị em thì đang chiến đấu dưới bếp, bụng đang đói mà nghe mùi thức ăn thì thôi rồi luôn... Nó cứ sôi ùng ục... nhục không thể tả nổi...
Và cái gì đến cũng phải đến... Thức ăn dọn lên bàn và anh chị em cùng chiến... Đang đói mà thấy mồi thì quên hết mọi thứ... Quên cả bia bọt, nhảy vào chiến như đúng rồi luôn...
Trong bữa ăn thì mọi người cũng vui vẻ nói chuyện, không ai đề cập đến chuyện lúc sáng cả, thấy im im em cũng nhẹ cái đầu... Nhưng cô chủ nhà lại khơi gợi vào nỗi đau của mọi người... Và nhấn chìm em trong sự sợ hãi tột độ...
- Vậy giờ con chọn ai trong số mấy đứa này hả A? cô thấy thằng Tuấn là yên bề rồi đó, còn con? Cô coi con như con trai cô vậy? Dù con với con Khanh không đến được với nhau, cũng là do duyên phận...
nhưng con cũng coi lo lập gia đình đi... cho con Khanh còn nhẹ lòng mà tiến tới với thằng Long chứ...
- Dạ, cô yên tâm đi, con chờ thằng Long kêu ba mẹ qua nhà hỏi cưới Khanh xong là con bắt đầu tìm vợ liền à... Con cũng coi cô như mẹ con vậy, nên con muốn Khanh hạnh phúc... mà con thấy là thằng Long chờ lâu quá rồi...
sẵn dịp này, nếu cô đồng ý thì cô cho thằng Long kêu ba má nó qua nói chuyện luôn...
- Ừm, nhưng cũng chờ ý con Khanh nữa, chứ thời buổi bây giờ đâu có ép được tụi nó...
- Dạ... Cái này thì chỉ có thằng Long làm được... Phải không ku?
Đang ăn nghe nhắc tới tên nó là nó giật nẩy mình, cả nhà cười nghiêng ngả luôn... Còn Khanh thì ngại đỏ mặt nhìn vui lắm... Dù gì thì thời gian em ở Việt Nam cũng không còn nhiều, nên em cũng muốn thấy Khanh hạnh phúc trước khi em đi xa... Nên nhân cơ hội, em thúc vô luôn...
- Dạ, nếu Khanh mà chịu là em về thưa ba má liền đó anh...
- Ừm, thuyết phục Khanh là nhiệm vụ của mày nghe không, anh với gia đình chỉ nói nhiêu đó thôi đó...
- Dạ, em biết rồi anh, em sẽ cố...
Nó vừa nói vừa nhìn sang Khanh để dò ý con bé... Nhưng con bé cứ giả đò làm ngơ, cúi mặt xuống bàn cơm... Làm thằng nhỏ bối rối, em cũng thấy tội... Nên cứu nó một phen...
- Còn Khanh? ý em sao? chuẩn bị làm bên ngân hàng rồi, cũng lo tính chuyện tương lai chứ hả? Để mẹ còn có cháu bế bồng chứ...
- Nhưng em...
- Nhưng gì nữa hả em, bộ em tính để thằng Long chờ dài cổ ra sao?
- Em biết rồi, nhưng cho em thời gian đi...
- Anh biết thằng Long chờ được, nhưng anh...
Đề xuất Kinh Dị: Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ