Trong cuộc đời, ta luôn có những lời hứa, có thể bâng quơ như lời hứa trẻ con... Đôi khi lại là lời hứa quan trọng... Nhưng với em, lời hứa nào cũng mang một ý nghĩa riêng...
Trong đời em có hai lời hứa quan trọng... Đó là lời hứa với Thủy... Và với Khanh... Lời hứa với Khanh coi như đã trọn vẹn... Duy chỉ còn một điều khiến em trăn trở sau khi biết sự thật về việc Thủy rời bỏ em...
Dẫu biết người đã khuất xa... Nhưng thâm tâm em vẫn muốn một lần được nhìn thấy Thủy... Và cuối cùng em quyết định, dịp Tết Tây này sẽ sang Úc...
Và người bạn đồng hành cùng em là Boss... Lý do thì chương trước có nói rồi! Boss nằng nặc đòi theo... Không cho đi chắc hậu quả tệ lắm... Nên em phải đồng ý...
Ai đời chuẩn bị đi xa mà em quên tính vé máy bay... Em cứ tưởng Tết người nước ngoài về Việt Nam nhiều... Nhưng sau chuyến này mới ngộ ra người Việt mình giàu thật...
Tết Tây mà chúng nó đi du lịch nước ngoài như trẩy hội... Full vé nhiều chuyến sang Úc và Singapore... Làm em tưởng phải dời kế hoạch sang Úc rồi...
Nếu không có Boss chắc chắn em không thể ngồi trên máy bay ngày hôm đó... Một lần nữa cảm ơn đảng và nhà nước đã tạo cơ hội cho Boss ra đời...
Vì chuyến bay đêm nên sang đó muộn cmnl (Úc sớm hơn Việt Nam 3-4 tiếng nhé), cũng may Boss chu đáo đặt phòng các thứ rồi nên không lo, chứ một mình em chắc lạc mẹ xứ người rồi.
Tính em đoản mấy vụ này lắm... Xuống sân bay làm thủ tục này nọ... Nhìn thủ tục hải quan nước người ta mà thèm... Nghĩ về Việt Nam thì thôi vl...
Cũng tranh thủ ngó nghiêng mấy em Úc tí cho gọi là... Cơ mà cảm nhận của em gái Úc bình thường như cân đường hộp sữa, chả có gì cả...
Đón taxi về khách sạn do Boss đặt trước, mà không biết em nó có được mẹ em thông tư tưởng chưa mà thuê đúng một phòng... một giường mới chuẩn...
Cũng may ở Úc thời điểm này là mùa hè, nên em không lo lắng lắm... Nếu có mùi thì em xuống đất ngủ... Chứ đi vào mùa đông thì chết...
Về khách sạn tắm rửa nghỉ ngơi các thứ... Rồi ngủ... Chuyến bay tuy không xa... Nhưng hơi mệt do làm thủ tục...
- Anh đi ngủ chưa?
- Ừ, tí nữa...
- Nhớ tắt đèn nha... em ngủ trước...
- Ừ...
Ngồi hút hết điếu thuốc dở... Cũng may trước khi đi có mua vài gói thủ sẵn... Chứ bên này thuốc mắc bỏ mẹ... Mà với thằng nghiện như em thì bao nhiêu cũng không đủ...
Sợ hút trong phòng hôi, nên em ra ban công... Vừa thả bầu tâm sự, vừa ngắm cảnh đêm Sydney... Mọi thứ khác lạ hoàn toàn với em... Một thằng chưa bao giờ đặt chân đến xứ sở kangaroo.
Âu cũng là sự sắp đặt của ông trời... Bởi lẽ nếu đi du lịch em cũng chẳng chọn Úc... Vậy mà nay lại đang tận hưởng không khí nơi này...
Chui vào giường đánh giấc nồng bên cạnh người con gái ấy... Nhưng chẳng có chỗ cho những suy nghĩ lung tung... Điều cần làm lúc này là ngủ và lấy sức để mai đi đến nhà Thủy...
Và có lẽ tiếp theo sẽ dạo chơi ở đất nước này... Đón một năm mới sớm nhất trên thế giới... Bên cạnh Boss... Có lẽ nhiêu đó cũng khiến em hài lòng với chuyến đi này...
Và sáng hôm sau, em được đánh thức bởi một nụ hôn... Từ Boss...
- Dậy sớm vậy em?
- Ừm, bên này thời gian sớm hơn bên mình đó...
- Ừ, anh biết rồi...
Sáng sớm, điều tuyệt nhất với người đàn ông là được người phụ nữ đánh thức... bằng một nụ hôn? Em nghe ở đâu đó câu này, không biết có đúng không, nhưng em thấy cũng phê thật...
Cứ như hai vợ chồng son đi tuần trăng mật vậy... Thật ngọt ngào... Nhưng cũng có chút gì đó vội vã... Em chưa thể đón nhận tình cảm của Boss lúc này...
Không lẽ em phải cố chấp đón nhận nó... Lỡ sau này mọi thứ thay đổi... Người đau khổ là Boss... Em không muốn có một kết cục đau lòng nào khác xảy ra trong đời mình...
Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Tại Đem Chính Mình Sửa Chữa Thành Cuối Cùng Yêu Ma