Logo
Trang chủ
Chương 7

Chương 7

Đọc to

Mọi việc vẫn diễn ra theo chiều hướng tích cực, nó và thằng Tuấn đã quen với công việc. Giờ đây hai thằng có thể làm hai lò rồi, nhưng khâu sấy chuẩn thì chưa được cho lắm nên vẫn cần sự giúp đỡ của anh C, chủ nhà, người đã nhận tụi nó vào làm ở chương trước.

Hằng ngày, sáng 7 giờ làm việc rồi 6 giờ tối là về, nên thời gian buổi tối rảnh rỗi hai thằng vẫn thường đi ra chợ đêm dạo cho thoải mái sau một ngày làm việc, mà theo thằng Tuấn là đi ngắm gái núi rừng cho đỡ nhớ biển cả... vãi cả sự liên quan, nhỉ?

Dạo gần đây, cô chủ nhà có kêu hai thằng qua nhà ăn cơm, nhưng vì đi làm về là hai thằng "quốc" (ăn) rồi nên lại từ chối. Chắc bữa nào nghỉ sớm mua ít đồ về phụ cô nấu ăn gọi là cảm ơn!

Tối nay, hai thằng lại thả bộ đi dọc theo những con đường đầy hàng cây, dưới cái se lạnh của sương đêm và núi rừng. Vẫn là những câu chuyện về thời học sinh, về những thứ đang diễn ra xung quanh hai thằng... Bỗng nó nói:

- A2 ơi, hình như em thích con bé con cô chủ nhà...

Mặt nó đỏ như đít khỉ... còn mặt em thì như này... Hai đứa nó gặp nhau được bao lần đâu, mà lần nào gặp thằng ôn dịch chỉ kịp chào một câu rồi con bé hét vào mặt nó “Đồ Vô Duyên” thế là xong, vậy mà nó thích được... Nam mô, con không hiểu chúng sanh đang nghĩ gì...

- Thích??? Mày có lầm không Tuấn?

- Không đâu, mỗi lần gặp nó là em ngại ngại, muốn nói chuyện nhiều lắm nhưng không có cơ hội.

- Nếu thích thì triển thôi, không phải mày sát gái lắm cơ mà.

- Chẳng lẽ lại cưa theo kiểu “Tóc em dài, váy em ngắn có bạn trai hay chưa ah???” Mấy đứa đó chỉ chơi bời, còn đằng này...

OMG, lần đầu tiên nghe nó nói chuyện kiểu này, chắc là nó say nắng thật rồi. Đang suy nghĩ tìm cách giúp nó thì cũng đã về tới phòng trọ. Thằng Tuấn mở cửa bước vào, thì thấy dưới sàn nhà là một tờ giấy trắng học sinh. Mở ra thì có dòng chữ: “Trả Lại Tôi! Nụ Cười”

- Có thư tình, có thư tình! - Thằng này nhại giọng phim Tàu nghe bựa thôi rồi.

- Thư của mày đấy, đêm nay ôm mà ngủ!

Chẳng biết nó có suy nghĩ vậy không, mà thấy nó xếp lại rồi để trên đầu nằm.

Hôm sau, chuẩn bị đi làm thì thấy hai chị em nó đèo nhau đi học trên con AB. Cũng gật chào cho phải phép, con em thì cũng bớt hằn học với hai thằng nó rồi, còn con chị thì chỉ im im không nói gì. Cảm nhận cho thấy, con chị không phải là người kêu căng hay lạnh lùng gì. Nhưng đôi mắt ấy... chính đôi mắt ấy đang che giấu cái gì đó.

Cũng kịp nhìn tên hai nhỏ: Thùy Dung - Thùy Khanh (Dung là em, Khanh là chị nhé). Con em thì lớp 10, con chị thì 12. Xoáy vào tâm can của nó một chút tò mò về con chị... nhưng thôi mọi chuyện gác lại, nó đang cần định hướng cơ mà, ít quan tâm chuyện người khác sẽ tốt cho nó.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cả ngày hôm đó nó không tập trung vào công việc được... Đôi mắt ấy vẫn lẩn quẩn trong đầu nó. Thấy nó có vẻ mệt nên Chú B (chú chủ đó ạ) mới bảo:

- Mệt hay sao mà nhìn mày phờ thế thằng kia??

- Dạ con mệt xíu à chú, tí khỏe lại ngay đó mà.

- Thôi mệt thì vào rửa chân tay rồi về nghỉ, hôm nay ít hàng quá để cho tụi kia kiếm cơm về nuôi vợ, hai thằng mày thanh niên, làm ít một bữa không sao.

- Dạ con biết rồi chú.

Rửa tay chân, chào chú B rồi xách mông lên và đi về. Trên đường về, thằng Tuấn hỏi:

- Bữa nay có kế hoạch gì không đại ca, ngày nào cũng đi bộ hoài mệt quá!

- Ai mượn mày đi chung với tao?

- Tại em sợ a2 nhớ chị 2 quá làm bậy nên...

Không kịp nói hết câu, thằng Tuấn đã thấy sắc mặt nó thay đổi...

- Em xin lỗi, tại em lỡ miệng...

- Uhm thôi, không sao. Giờ ghé qua chợ mua ít đồ ăn rồi về phòng.

- Chi vậy a2, phòng có đồ nấu gì đâu?

- Tao mua để tối đi hỏi vợ cho mày, được không?

Thằng nhỏ nghe xong thì đơ luôn, nhìn qua gương thấy nó mỉm cười, chắc cu cậu cũng hiểu ý định của nó rồi.

Ghé vào chợ mua ít trái cây, với con cá diêu hồng... Vậy là xong, giờ về phòng thôi. Chạy xe về nhà thì thấy cô chủ nhà đang đứng trước cửa, có vẻ như sắp đi chợ, nó liền chớp cơ hội liền:

- Cô đi chợ hả cô?

- Uh, hai đứa hôm nay về sớm vậy?

- Dạ bữa nay ít hàng tụi con về sớm, bữa nay có ông kia câu được con cá ngon quá, con mua về biếu cô ạ.

- Trời hai thằng quỷ này, mua làm gì cho tốn kém...

- Dạ có gì đâu cô, tụi con cảm ơn cô còn chưa hết mà.

- Uhm, vậy cô cảm ơn nha, tối tụi con qua nhà ăn cơm luôn nha, cô nấu lẩu chua.

- Dạ dạ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em Hàng Xóm Đối Diện Nhà Tôi
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN