Logo
Trang chủ

Chương 78

Đọc to

- Con gái Hà Nội có giống cậu không? - Tôi ngồi bó gối, thu mình lại hết cỡ trên cái ghế băng, nhìn ra ánh đèn mờ ảo trên con đường đằng xa như nhòe đi vì bị màn sương đêm bao phủ.

- Bộ hết câu để hỏi rồi hửm? - Ngọc Mai quấn lại cái khăn trên cổ rồi xoa hai bàn tay vào nhau cho đỡ lạnh.

- Cũng kiểu kiểu vậy. Tự nhiên trở về khuya thêm lạnh mà hai đứa lại rủ nhau lên đây ngồi. Không nghĩ ra chuyện gì để nói chắc tớ lầm tưởng mình bị dở hơi mất.

- Ha ha...

- Cười gì? Nghĩ mãi mới ra được câu hỏi, trả lời đi chứ.

- Hỏi câu ấy thì ai mà trả lời cho được.

- Èo...

- Nhưng mà kể ra hình như là con trai ở quê thích con gái thành phố hơn.

- Ừ, cái đấy cũng đúng. Tình yêu giờ tân tiến hơn rồi, không giống các cụ ngày xưa nữa. Cho nên là con trai quê thích sự mới mẻ hơn, chứ không gò bó nhiều quá bởi gánh nặng của lễ giáo gia phong như con gái ở quê.

- Cái này tuy tớ là con gái nhưng cũng xác nhận.

- Chả thế mà năm ngoái có một thanh niên say như điếu đổ.

- Ai cơ?

- Tay học A3 đấy. Đừng bảo cậu quên rồi nhé.

Ngọc Mai ngớ một lúc lâu rồi mới "À" lên một tiếng:

- Tưởng ai, hóa ra là cậu ta. Nhắn tin hai ngày bị từ chối thẳng thừng luôn rồi.

- Phũ vãi...

- Ai bảo khi hỏi sao lại thích tớ bảo ngay câu "Tại cậu xinh." - Nàng vừa nói vừa biểu cảm trên khuôn mặt.

- Ơ nó khen cho thế còn gì?

- Khen thì khen, nhưng đó không phải là lý do đúng đắn để yêu.

- Người ta bảo "Con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt mà". Nó nói thế cũng đâu sai đâu.

- Thế cậu yêu Yến cũng vì Yến xinh à?

- Ơ... cái này... là do... ừm... À, chắc là do tớ yêu bằng tai...

- Eo... Con gái yêu bằng tai... đồ con gái... Đồ... gay lọ...

"Éc... éc... Éc éc..."

Nghe tiếng kêu ngang qua trên trời làm tôi hơi giật mình, còn cô gái ngồi đầu bên kia ghế thì co rúm người lại.

- Con gì kêu ghê thế?

- Cú lợn đấy. Tầm này nhiều lắm.

- Thôi xuống đi, sương đêm lạnh quá. - nàng rùng mình - Nổi hết cả da gà.

Tôi thừa biết cô nàng này sợ rồi nhưng không dám nhận. Nhưng cũng đêm muộn rồi nên không tiện bóc mẽ ra nữa nên cũng lững thững đi theo nàng xuống nhà.

Bước được mấy bậc cầu thang, tôi như sực nhớ ra điều gì đó nên khều khều lên vai Ngọc Mai:

- Mai này...

- Hử?

- Thế cái lý do đúng đắn để yêu của cậu là gì?

Nàng mỉm cười:

- Bí mật. Hì...

Rồi nàng đủng đỉnh nhảy về phòng, để lại tôi đứng đó cùng với sự hụt hẫng.

Tuy nhiên trước khi đóng cửa, Ngọc Mai thò cái mặt ra ngoài nói với tôi một câu:

- Khi yêu mà không biết mình yêu vì lý do gì, ấy mới là yêu.

Nàng còn nở nụ cười trước khi khép thật cửa lại, kèm theo cho tôi một câu chúc ngủ ngon.

Tôi về phòng, nằm lăn ra giường kèm theo cái điệu gác tay lên trán quen thuộc để suy nghĩ.

Lý do của tôi khi yêu Hoàng Yến là gì?

...

Buổi ban mai của mình đã ló rạng vài tia nắng dài từ phía chân trời báo hiệu cho một ngày ấm áp.

Đoàn xe tôi cùng nhau đi đến trường như thường lệ. Đoạn đường dài hôm nay không còn ẩm thấp mùi hơi sương như những hôm nữa.

Nhưng tôi cũng chẳng thích thú được bao lâu, tiết thứ tư hôm nay là tiết thể dục. Cả lớp được ra nghịch nắng với nhau tận bốn lăm phút, oi đến vã mồ hôi ra, dứt tiếng trống vào lớp thì nhìn đứa nào cũng phờ hết cả phạc.

Ấy thế mà tiết cuối lại đúng vào giờ toán của thầy Hưng chủ nhiệm. Nên chẳng ai có thì giờ mà ca thán, vớ vẩn lại được ra sân nhổ cỏ như thằng Hùng bữa trước như chơi.

Đề xuất Tiên Hiệp: Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà