Tôi bước ra khỏi văn phòng với tâm trạng rối bời, dáng đi tần ngần, cảm giác buồn chán chẳng thể nào diễn tả hết. Ngước lên trời, có lẽ ngày nắng ấm ấy đẹp lắm. Nhưng trong mắt tôi lúc ấy, nó cũng chỉ như một bức tranh không màu. Chẳng có gì đáng để lưu tâm.
- Nghĩa bị đình chỉ thì cháu cũng nghỉ.
- Ơ sao lại vậy được? - Mẹ tôi hỏi - Hai chuyện khác nhau mà.
- Cháu không biết.
Hai người phụ nữ nhìn tôi, nhưng tôi chẳng buồn nói gì, lững thững đi ra cổng.
Sau cuộc họp, tôi bị đình chỉ học hai buổi, bắt đầu từ hôm nay, vì đánh nhau gây rối trật tự. Nhưng tôi không quan tâm nhiều đến chuyện đó. Điều quanh quẩn trong đầu tôi hiện giờ là hình ảnh một chiếc điện thoại. Mặc dù nhờ bạn bè mà tôi được thoát khỏi tội danh ăn cắp trên giấy tờ. Nhưng tôi biết, đó chỉ là giải quyết được phần nổi của tảng băng trôi mà thôi. Còn phần chìm là bao lời độc ác của những đứa mà tôi thường gọi là... bạn.
Quả này tôi bị chơi một vố đau thật. Chưa bao giờ nghĩ chúng lại thủ đoạn đến mức như vậy.
Ngoảnh lại nhìn dãy phòng học, vẫn mang vẻ yên ắng thường thấy của giờ học. Chỉ có tiếng thầy cô giảng đều đều trong các gian phòng.
Có một nhóm mấy đứa con gái lớp tôi vừa đến, đang nói cười hồn nhiên, quay ra nhìn thấy tôi bỗng sững lại rồi đổi thái độ khác hẳn. Tôi ngao ngán tự nhìn lại mình, cười đắng.
- Cậu đừng như vậy. - Ngọc Mai đặt nhẹ tay lên vai, an ủi tôi - Chắc chắn mọi chuyện sẽ sáng tỏ, cậu sẽ được minh oan thôi.
Tôi nghe nhưng chẳng thấy lọt tai.
Sáng tỏ ư? Minh oan ư? Tôi cần chúng ngay bây giờ, chứ không phải ngồi đợi qua cái khoảng thời gian mơ hồ gọi là "chắc chắn".
Tuy hôm nay tôi không bị kết tội gì liên quan đến ăn trộm. Nhưng chắc hẳn, chẳng mấy ai tin tôi vô tội cả.
Về đến nhà, tôi bỏ lên phòng, chốt cửa lại, nằm dài ra giường cả nửa ngày. Đến tối Ngọc Mai lên gọi xuống ăn cơm mà tôi cũng không buồn dậy. Chỉ lặng thinh không đáp.
Nàng thở dài một tràng rồi đi xuống nhà dưới.
- Nghĩa! Xuống ăn cơm con. - Giọng mẹ tôi kèm theo tiếng gõ cửa.
- Con không ăn đâu...
- Không ăn cũng dậy, mở cửa cho mẹ.
Tôi miễn cưỡng ngồi lên, ra bỏ chốt cửa rồi lại quay lại giường.
Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
:((
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
Drop rồi ạ
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời7 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời8 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà