Logo
Trang chủ
Chương 23

Chương 23

Đọc to

Giọng em bắt đầu lạc dần vào cõi nào xa lắm.

- Không cảnh giác, em leo lên xe của một người đàn ông đứng tuổi mà không chút nghi ngờ. Em bị làm nhục, bị giày xéo, còn hơn lần bị hiếp đầu tiên. Cảm giác nhục nhã không gì tả xiết. Hắn chơi em xong vất cho em cục tiền, nhếch mép cười:

“ Làm gái bao cho anh, anh sẽ không để em thiệt đâu.”

Lần đầu tiên, có một người đề nghị thẳng thừng với em như thế, em nghĩ, cuộc đời em đã bốc mùi hôi thối, vậy em việc gì phải sống sạch nữa. Lúc ấy, số tiền của bố em cũng hết. Em nhận lời làm gái bao của hắn, chịu để hắn giày vò thân xác, chỉ cần vẫn được quay cuồng ở vũ trường, uống những loại rượu đắt tiền, và nhìn những con mắt thèm thuồng của những con sói đói mà không làm được gì, vì kẻ bao em là ông chủ của một loạt vũ trường từ Bắc vào Nam…

Em biết khi còn bao em, lão còn bao cả một đứa con gái khác. Haha… Mà rốt cuộc em có là gì của lão đâu, chỉ là một con đĩ, được lão bao mà thôi… Em chơi thuốc lắc và quay cuồng trong cái chất khiến em phút chốc quên đi con người mình…

Em bị bắt trong một lần sử dụng thuốc, lão cứu em ra và chăm sóc em tử tế. Có thể, giây phút đó, lão chỉ muốn chuộc lỗi, hoặc đôi lúc lão cũng có cảm giác yêu em. Dẫu sao, em cũng tỉnh ngộ, và bắt đầu nhớ nhà, nhớ Hà Nội, em xin lão cho em trở về, lão đồng ý. Vì em sợ gặp lại bố em, sợ ông đau xót cho cô con gái rượu của mình, em thuê một căn phòng ở khách sạn tá túc, cho đến khi em cảm thấy có chút dũng khí để trở về, dĩ nhiên tiền khách sạn lão chi tất.

Và khi ngày đầu tiên trở về Hà Nội em đã gặp anh, anh khiến em có cái nhìn khác đi về con trai, anh đã không làm gì em, mà chỉ ôm em ngủ, lần đầu tiên, có một người con trai trân trọng em đến thế.

Tôi siết chặt em trong vòng tay của mình, thương xót cho người con gái bé bỏng này biết bao. Cứ tưởng những việc như thế chỉ có trong truyện mà thôi, nhưng cô bé này, đã phải trải qua những nỗi đau cùng mình, cuộc đời em khiến tôi nhớ đến nhân vật Hạ Âu, và Lông Mi. Sao những người con gái có sắc đẹp lại chịu sự giày xéo của cuộc đời đến vậy?

Cái ôm của tôi khiến nỗi tủi hổ bấy lâu nay bộc phát, em nức nở trong vòng tay tôi, khóc như chưa bao giờ khóc… Cô gái đáng thương của tôi, tôi sẽ không như Quản Ngai, không như Hạ Bân, sẽ không để em chịu thêm nỗi đau nào nữa, tôi thầm hứa với bản thân mình. Tôi hôn lên má em, trán em, mắt em, môi em, thì thầm:

- Anh yêu em! Hãy ở bên anh, anh sẽ trân trọng em. Chia tay người đàn ông đang bao em đi. Anh có thể lo được cho em.

Em cười ôm lấy gương mặt tôi, cũng đặt chiếc miệng xinh lên dòng nước mắt của tôi.

- Hà Nội! Anh biết không, em đã được anh cảm hóa, học được từ anh cách tin vào tình yêu, tin vào cuộc đời này...

Tôi hôn em thật lâu, không ngấu nghiến, mà chỉ dịu dàng, ít ra bản năng thằng đàn ông bảo tôi nên làm vậy trong trường hợp này. Dứt môi hôn, em buông tôi ra, và ngồi thu mình trên ghế, trông đến tội.

- Rồi lão gọi cho em, bảo em đi ngủ với một khách hàng của lão, khách hàng này quan trọng, sẽ giúp hắn phát triển sang lĩnh vực bất động sản, nếu em làm tốt, hắn sẽ không tiếc tiền mua em căn nhà.

Em từ chối nhưng rồi hắn đe dọa, sẽ đem tất cả mọi chuyện phơi bày cho bố em biết. Thế là em nhắm mắt, đến nơi hẹn. Em không tin vào mắt mình, người đàn ông trong căn phòng mà lão thuê để làm điểm hẹn, lại chính là bố em…}
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tu Chân Thế Giới
Quay lại truyện Ma nữ
BÌNH LUẬN