Vào khoảng cuối tháng 4, nhà hàng chúng tôi có thêm một nhân viên mới. Nhìn qua đã biết cậu ấy thuộc giới tính thứ ba, nhưng lại luôn miệng nói: "Tao có bạn gái rồi".
"Bạn gái cái gì chứ, để hai người cùng mặc váy à?" - tôi thầm nghĩ, nhưng vẫn giữ im lặng.
Ở cái đất PHS này, chuyện ai thẳng ai cong, chỉ có trời mới biết. Nhưng tạm gác chuyện giới tính sang một bên, điều đáng bàn ở đây là kỹ năng làm việc của cậu ấy. Có những lúc, tôi coi cậu ấy như một đối thủ đáng gờm.
Hãy gọi cậu ấy là T.
Tôi khi đó là người thẳng tính, nóng nảy. Bị chê trách, tôi mặt mày đanh lại, không cười nổi. Với tôi, A là A, B là B. Kẻ nào khen mèo là chó, tôi sẵn sàng sút vỡ mồm. Khách chê đồ ăn, tôi lập tức truy hỏi chi tiết dở ở đâu, như thế nào. Nếu khách không nói được, tôi sẽ đáp trả: "Do không hợp khẩu vị của chị/anh/em/thím thôi". Tôi từng bị cảnh cáo 3 lần vì tội này, dù biên bản ghi là "không làm hài lòng khách hàng". Thật là nực cười, chẳng lẽ khách trả tiền rồi, chỉ miếng thịt bò lại bảo là thịt gà mà tôi cũng phải gật đầu?
Ấy thế mà T lại có thể gật đầu. Cậu ấy gật một cách khéo léo đến nỗi, khách hàng nhìn vào có thể bỏ qua ngay 500k và nói: "Không phải lỗi của em, nhưng chị nóng giận la nhầm em, chị xin lỗi".
T có một biệt tài là cười cực kỳ ngọt ngào với mọi loại khách hàng, chấp nhận mọi ý kiến mà không hề phản kháng. Và từ một vị khách đang giận dữ, cậu ấy có thể biến họ thành những quý ông lịch lãm, điềm đạm.
Đề xuất Voz: Phượng Hoàng Trung Đô